Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Mãi chờ đợi em

Trong không gian êm ả, gợi chút hơi buồn có một chàng trai đợi chờ một cô gái, bài hát Chờ em trong đêm sẽ là động lực để chàng trai tiếp tục đợi chờ. Bài hát dường như làm tâm trạng của chàng trai càng trở nên buồn bã hơn. Không phải buồn vì khung cảnh mà buồn vì cô gái đã mãi ra đi và không hẹn ngày về để chàng trai chờ đợi trong vô vọng. Chàng trai đó không ai khác chính là anh, người vẫn đợi chờ em với một mong ước nhỏ nhoi là em sẽ quay về với anh. Anh sẽ không trách gì em, nhất là khi em đã bỏ anh ra đi mà không cho anh một lý do hợp lý.

Nhớ lại ngày quen với em, anh thật là hạnh phúc. Cái nhìn đó, ánh mắt và khuôn mặt ngây thơ đó đã làm anh thẫn thờ như kẻ mất hồn, để rồi thấy nhớ và mong gặp em. Em còn nhớ buổi tối hôm anh gặp em ở quán nước trước cổng trường không? Hôm đó hai đứa đều buồn, anh muốn nói với em thật nhiều mà chẳng biết nói gì. Nhìn em khóc anh muốn ôm em vào lòng mà không thể. Cái cầm tay vội vàng trước khi chia tay thật quá ít phải không em. Thế là mình xa nhau, lần đầu anh cảm nhận được sự trống trải, cô đơn khi xa người yêu như thế nào. Ngồi thẫn thờ nhớ em mà anh phải tự an ủi lòng mình cố gắng học hành. Những dòng tin nhắn, những cuộc điện thoại không làm vơi được nỗi nhớ đó em có biết không?

Người ta thường nói yêu nhau là phải hiểu nhau nhưng dường như em không hiểu anh cần gì, anh chỉ cần có em, người sẽ cùng anh đi hết cuộc đời này em nghĩ sao. Trong cuộc sống em sẽ gặp nhiều cạm bẫy mà em khó vượt qua, anh tình nguyện sẽ giúp em vượt qua nhưng anh chỉ cần anh là một cái gì đó trong tin em là anh cùng đủ vui rồi. Anh ước mình là một nhân vật để che chở trên con đường mà em là nhân vật chính sẽ vượt qua, giúp em an tâm trên con đường tìm đến hạnh phúc. Điều anh mong ước chỉ thế thôi. Không biết em có nghĩ thế không. Nếu không thể là nhân vật ấy thì anh chỉ cần mình là nhân vật nào đó để có thể mang đến niềm vui cho em là được rồi. Đó có phải như mọi người nói anh “ngu” quá không?

Em ơi, đêm nay bầu trời đầy sao khung cảnh thật lãng mạn giống như lần đầu anh hẹn em, cùng nhau đi dưới ánh trăng đầy thơ mộng, cùng uống ly rau má đậu xanh. Sao bây giờ mọi thứ đều có nhưng em thì không? “Nghe trong gió có tiếng của em, nghe trong đêm có tiếng em về, anh giật mình ngỡ như em đang bên cạnh anh, một lần nữa nước mắt lại rơi, một lần nữa không thấy em về, anh lại buồn, ngồi ngẫn ngơ chờ em”.

Em ra đi anh chợt nhận ra tình yêu thật là mong manh. Anh không buồn khi mất em mà buồn cho niềm tin vào tình yêu của mình đã mất đi không biết bao giờ có thể lấy lại. Tương lai đang rộng mở với anh dù không có em bên cạnh nhưng nghĩ về tình yêu của mình tim anh vẫn chưa hết nhói đau. Mong rằng thời gian trôi qua em hãy biết quý trọng tình yêu của mình vì những gì đã mất đi thì sẽ chẳng bao giờ lấy lại được đâu em à.

Định mệnh bảo anh và em có duyên thì em nhất định sẽ quay về cùng với anh. Anh sẽ không hỏi quá khứ của em chỉ cần hiện tại em yêu mình anh là được. Anh sẽ không hỏi vì sao em quay về, anh chỉ cần trong lòng em chỉ có mình anh thôi. Anh không phải người cao thượng vậy đâu, vì anh nghĩ em đã thuộc về anh thì em sẽ quay về phải không em?

Nếu một ngày em ở một nơi nào đó xa xôi mà em chợt nhớ đến anh thì em hãy đặt bàn tay lên trái tim em để nhắc anh hãy chờ em, em sẽ quay về với anh như ngày xưa. Chúng ta sẽ có những ngày hạnh phúc như chưa từng xa cách hay chờ đợi gì cả em nhé.

Nếu một ngày em không còn nhớ đến anh nữa thì em hãy đặt bàn tay lên môi để nói những lời em ngại nói với anh. Anh hiểu được khoảng thời gian chúng xa nhau đã quá lâu khiến cho em không có được bờ vai để tựa vào thì em mãi xa cách anh là đúng rồi.

Hiện tại anh vẫn sẽ chờ em, vẫn mong một ngày em quay về cùng anh, dù anh không nhìn thấy được các dấu hiệu tình yêu của em. Nhưng anh vẫn sẽ chờ, không phải vì anh muốn sự thương hại ở em mà anh muốn nói với em một điều “Anh không bao giờ hai lòng, vẫn yêu một mình em dù em có thế nào đi nữa”.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bình luận