Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Ngày em rời xa anh!

        Cuộc sống bắt đầu bằng những hạt mầm và tình yêu bắt đầu từ những lần gặp gỡ em nhỉ! Đã gần 4 năm mình quen nhau trên một chuyến xe, có ai nghĩ đó sẽ là khởi đầu cho một câu chuyện tình vui có nhưng buồn cũng nhiều... Anh sẽ đánh đổi cả cuộc đời nếu mọi thứ được trở lại như xưa. Đây là lần cuối anh viết cho em với những kỷ niệm sẽ luôn còn mãi trong anh!
        Gần 4 năm mình quen nhau và hơn 3 năm yêu nhau không phải quá lâu cũng không phải là ngắn. Thực ra anh yêu em chỉ mới hơn một năm thôi, tình yêu của chúng mình thật nhiều nước mắt. Đã không biết bao lần anh làm em khóc vì lúc đó anh vẫn chưa nhận ra em quan trọng với cuộc sống của anh, anh vẫn tán tỉnh những cô gái khác để em phải buồn. Mỗi khi biết anh có ai đó em đã mất ăn mất ngủ rồi chúng mình cãi nhau suốt, thời gian đó thật căng thẳng với cả hai. Rồi anh cũng đã nhận ra mình không thể như thế mãi, không thể cứ làm em đau khổ mãi được. Khi đó anh đã thật sự yêu em mất rồi. Thời gian trôi qua làm con người ta ai cũng sẽ thay đổi, những điều anh tin rằng sẽ là mãi mãi như một loài hoa mang tên bất tử mà em vẫn hay kể với anh cuối cùng cũng đã thay đổi. Em vẫn nói anh là tất cả cuộc sống của em, là lẽ sống và hạnh phúc của em... tại anh không sớm nhận ra và trân trọng tình yêu em dành cho anh để đến khi em đã rời xa anh thì anh mới thấy thế nào là cuộc sống thất sự khi không có em ở bên.
      Em à! Giờ thì mình đã xa nhau thật rồi, dù chưa hết thời gian một tuần để em nhìn lại tình cảm của mình nhưng anh đã thật sự cảm nhận được điều đó. Em có biết cái khoảnh khắc khi anh phát hiện ra em có người khác mọi thứ với anh như sụp đổ rồi không? Anh biết lần này không giống như những lần mình giận nhau trước đó mà em cũng đã nói lời chia tay. Những lần trước anh đã xin lỗi đã níu kéo em nhưng lần này thì anh sẽ không làm thế vì anh biết khi em đã quyết định vì một ngươi khác thì sẽ không gì thay đổi được nữa. Anh không thể ích kỉ thêm nữa không thể cứ níu kéo em bên anh mãi nữa khi em đã hết yêu anh rồi.
        Từng ngày trôi qua với anh sao dài quá, anh không muốn khóc đâu mà nước mắt cứ rơi, cũng đói lắm nhưng không muốn ăn gì cả, muốn ngủ lắm nhưng sao không nhắm được mắt vì mỗi khi nằm xuống hình bóng em lại hiển hiện trong anh. Anh sẽ phải làm gì để quên đi tất cả? Anh đã nghĩ rất nhiều, anh đã chọn sẽ giữ lại tất cả và mang nó làm hành trang theo anh đi đến hết cuộc đời. Sao anh phải quên khi anh không muốn và không thể, anh giữ lại không phải để ngày ngày nhớ em mà mất ăn, mất ngủ tự hủy hoại bản thân mình nữa, anh giữ lại để làm động lực cho anh bước đi tiếp và cố gắng sống thật tốt vì anh luôn biết em sẽ không vui khi thể hạnh phúc khi anh sống như vậy vì thế mà anh sẽ sống tốt để em luôn được mỉm cười.
         Anh xin lỗi em vì những điều đã gây ra suốt thời gian mình yêu nhau. Thời gian trôi qua rồi mọi vết thương sẽ lành thôi, em hãy xóa hết những kí ức về anh để bắt đầu một cuộc sống mới như chưa tưng có anh. Hãy chỉ để anh giữ lại tất cả cho riêng mình thôi nhé, anh sẽ nhớ lắm mỗi khi thấy em cười, khi em ăn những cái kimbap bé nhỏ mà anh đã tự làm đó cũng là những lúc anh rất vui và hạnh phúc chỉ tiếc rằng cuộc sống không trọn vẹn như mình mong muốn mà thôi.
Sau tất cả những gì ta đã có 
Tình yêu sẽ mang chúng ta về bên nhau 
Dù chỉ trong những kí ức ngọt ngào nơi anh 
Giá như em có thể biết 
Trong anh em sẽ là mãi mãi người yêu hỡi

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bình luận