Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Tình yêu, chào Bạn !…

* Lời tự tình của trái tim ! Nhà vật lý đã định nghĩa : “Tình yêu là hiện tượng hút nhau giữa hai điện tích âm dương”. Còn nhà thơ và nhạc sĩ thì đã thi vị hóa tình yêu với hình ảnh “Trái tim không ngủ yên” ! Quả thực, trái tim không ngừng đập và trái tim không ngừng yêu. Nó luôn hướng về phái kia để tỏ tình và hòa điệu. Lời của trái tim muốn nói là lời yêu thương, lời ngọt ngào, lời nóng bỏng… Nhà tâm lý học cũng rất quan tâm sâu sắc đến vấn đề này và phát biểu : “Tình yêu là sự rung cảm của một tâm hồn khi gặp một tâm hồn đồng điệu, là sự hòa nhịp của hai trái tim làm người ta say mê nhìn thấy mọi vật tươi đẹp hơn”. Tình yêu, dù là gì và như thế nào đi nữa, luôn vẫn là cái gì đó hấp dẫn con người một cách mãnh liệt. Vì trong tình yêu có một “sức nóng” lạ kỳ và nó luôn là một phản ứng tỏa nhiệt – nhà hóa học nói thế ! Tình yêu không chỉ là hiện tượng mà là bản chất của con người. Nó gắn liền với con người và sống mãi với ta bao lâu ta còn sống, còn thở, còn sinh hoạt. Hơn thế nữa, tình yêu còn có khả năng biến đổi ta, như văn hào Nga Dostoievski đã nói : “Tình yêu toàn năng đến độ làm tái sinh bản thân ta”. Tình yêu biến đổi ta để ta trở nên người hơn, nó giúp ta “vượt lên khỏi sự tầm thường” (Pascal), để ta đến-với và chấp nhận người mình yêu. “Từ trái tim đến trái tim”, đó là lộ trình tự nhiên nhất, ngắn nhất, nhanh nhất, đẹp nhất, kỳ diệu nhất mà chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận được. Như thi hào Byron đã khẳng định : “Lòng thương là con đường ngắn nhất trong mọi con đường dẫn đến trái tim người phụ nữ”. Trong tình yêu, người ta không nhìn bằng mắt mà bằng tâm hồn (Shakespeare) và chừng nào trái tim còn đập thì người ta còn yêu (Karamzin). Tuy vậy, dù tình yêu được cảm nhận bằng tâm hồn và nó luôn âm ỉ sức nóng mãnh liệt, thì yêu vẫn luôn là thực tế hai mặt, vừa đem lại hạnh phúc ngọt ngào, vừa chất chứa một hương vị đăng đắng của một liều thuốc bổ !… * Ôi !Vị đắng tình yêu… “Biết yêu là khổ, nhưng không yêu thì chết”…Khi bước vào “con đường tình yêu”, người ta sẽ hiểu được tất cả sự thật huyền diệu của tình yêu. Hương vị đầu tiên của đó là sự ngọt ngào, dịu êm, bởi vì “Nếu cuộc đời là bông hoa, thì tình yêu là mật hoa” (Victor Hugo). Nó có khả năng “biến những kẻ đang yêu thành thi sĩ” (Shakespeare). Nhưng yêu không mãi mãi là ngọt ngào và thi vị. Cũng như cuộc sống con người, vừa là cuộc đấu tranh vừa là niềm vui của gian khổ, mồ hôi và nước mắt !…“Tình yêu là liều thuốc đắng, nhưng không có một ai có can đảm chối từ” (Montesquieu). Nói về tình yêu, người ta vẫn dùng hình ảnh quen thuộc của một đóa hoa hồng có gai. Không ai phủ nhận những cái gai nhởn nhơ trong một cành hồng. Nhưng hoa hồng vẫn đẹp, vẫn dễ thương, vẫn mãi mãi là biểu tượng của tình yêu. Khi yêu, người ta phải dũng cảm hưởng nếm vị đắng cay và tiếp xúc với gai nhọn của tình yêu ! Khi yêu, người ta phải chấp nhận một quy luật. Đó là : “Tình yêu chỉ sống được nhờ đau khổ; cứ sống trong hạnh phúc, tình yêu sẽ chết mòn”. Một danh nhân đã nói thế. Đau khổ là vẻ đẹp tự nhiên và hương vị đặc thù của tình yêu. Lý do đơn giản là yêu không chỉ là tận hưởng mà còn là cho đi, là ban phát, là mất mát…Chính đau khổ nuôi dưỡng và làm phát triển tình yêu. Yêu là ra khỏi mình để đến với cái gì khác không phải là mình. Bởi vậy, “yêu là hạnh phúc của chính mình trong hạnh phúc của kẻ khác” (Leibnitz). Và nói theo nhà đại văn hào Nga L.Tolstoi thì “Yêu sâu sắc – điều đó có nghĩa là quên bản thân mình”. * Sức mạnh của tình yêu như thế đó !… Tình yêu không yếu đuối và nhờ tình yêu con người trở nên mạnh mẽ hơn. Có một hình ảnh khác về tình yêu, đó là ngọn lửa. Nhà thơ Chevtshenko đã nói : “Tình yêu là ngọn lửa tạo nên sức sống trong tâm hồn con người…”. Và một danh nhân cũng đã phát biểu : “Nếu gian khổ tôi luyện con người thì tình yêu tiếp thêm sức cho họ”. Kinh nghiệm của con người về tình yêu đều cho rằng “Tình yêu mạnh hơn cả sự chết” (Virgilius). Sức mạnh của tình yêu luôn luôn kỳ diệu và luôn có những “bước đột phá ngoạn mục” trong cuộc sống. Sức mạnh của tình yêu làm con người lớn lên, trưởng thành hơn. Một danh nhân đã nói : “Tình yêu là cơ hội duy nhất để già dặn”. Sức mạnh của tình yêu làm con người mạnh mẽ, dũng cảm hơn. Khi sống chung tình với người mình yêu, người ta trở thành vị anh hùng ! Như thi hào người Anh Byron đã nói : “Chết cho người mình yêu còn dễ chịu hơn là chung sống với người yêu mình”. Sức mạnh của tình yêu làm con người đáng yêu hơn. Càng chấp nhận sống chung với tình yêu thắm thiết bao nhiêu, người ta càng trở nên dễ thương bấy nhiêu. Vì “Tình yêu chân chính làm trong sáng, nâng con người, biến hóa họ đi” (Secnusevski). Với một ý kiến khác độc đáo hơn, thi hào Nga A.Blok đã nói : “Chỉ có người đang yêu mới có quyền được mang danh hiệu là Người”. Tình yêu sẽ làm cho ta bao dung hơn, chịu đựng hơn, nhẫn nại hơn, dễ dàng tha thứ, dễ dàng hòa đồng, dễ dàng dâng hiến…Đại văn hào Pháp V. Hugo đã thổ lộ : “Tình yêu như cái cây, nó tự mọc lên, đâm rễ sâu trong thực thể chúng ta, nhiều khi vẫn tiếp tục xanh tươi và trổ hoa ngay cả trên những đống tro tàn của trái tim ta”. Tình yêu là vĩnh cửu và sức mạnh của nó thực vô biên ! § Trong hôn nhân, tình yêu vững bền hay “chết yểu” ? * Để hôn nhân thành công : hãy sống mãi với tình yêu !… Tình yêu là người bạn đồng hành thân tín đưa ta đến cuộc hôn nhân bền vững. Vì, “nếu tình yêu là hoa thì kết thành quả là hôn nhân” (Molière). Engels cũng đã nói : “Tình yêu chân chính là tình yêu dẫn tới hôn nhân”. Với tất cả mọi người, hôn nhân khởi đầu một cuộc sống hoàn toàn mới. Đó không phải là một cuộc chơi nhất thời, mà là một đời sống có cam kết và được nuôi dưỡng lâu dài. Người ta không thể sống mà không yêu. Nói cách khác, “Khi bắt đầu yêu là bắt đầu sống” (St.Ant. de Exupéry). Tình yêu là sự sống và hơi thở của những người đang yêu. Trong hôn nhân, tình yêu làm triển nở tất cả : vật chất, tinh thần, tâm sinh lý, các mối quan hệ, tính cách, suy nghĩ, kiến thức, kinh nghiệm sống và nhất là sản sinh những con người mới…Môi trường gia đình mà hôn nhân thiết lập sẽ vừa là một đời sống sinh hoạt hiệp thông vừa là một trường học vô giá. Ngay đối với bản thân hai vợ chồng, thì “Hôn nhân phải là quá trình giáo dục lẫn nhau suốt đời” (H.Amiel). Hôn nhân do đó giúp cho người ta luôn sống sung mãn và quyết liệt. Chính vậy mà trong hôn nhân, tình yêu đã làm nên những điều kỳ diệu. Nhà văn Nga Makarenco đã chia sẻ : “Tình yêu đã sáng tạo nên điều kỳ diệu, nó sáng tạo nên những con người mới, nó làm ra những giá trị vĩ đại nhất của con người”. “Bắt đầu yêu là bắt đầu sống”. Chúng ta hãy để cho tình yêu thổi vào cuộc sống ta sự nồng ấm và hương thơm diệu vợi của nó để ta dũng cảm sống trung thành mãi với sự cam kết lúc thành hôn “Yêu nhau trọn đời dù đời có làm sao…!”. Dưới ánh sáng của mạc khải Kitô giáo, chúng ta biết rằng : tình yêu được đón nhận từ Thiên Chúa vì Người là Tình yêu và là sự Sống. Chính Người đã ban cho ta sự sống và tình yêu để có thể được yêu và yêu như Người. Vì vậy, hôn nhân là ơn gọi đến từ Thiên Chúa. “Thiên Chúa đã tạo dựng con người theo hình ảnh Người, giống như họa ảnh của Người. Khi vì yêu thương mà kêu gọi con người bước vào cuộc sống, Người cũng đồng thời mời gọi họ sống cho tình yêu. Thiên Chúa là tình yêu và nơi chính mình Người, Người đang sống mầu nhiệm hiệp thông yêu thương giữa các ngôi vị. Khi tạo dựng nhân tính của người nam và người nữ theo hình ảnh Người và liên lỉ bảo toàn cho nhân tính ấy được hiện hữu. Thiên Chúa ghi khắc vào đó ơn gọi cũng như cả khả năng và trách nhiệm tương ứng, mời gọi con người sống yêu thương và hiệp thông. Tình yêu là ơn gọi căn bản và bẩm sinh của mọi người. ( ) Sống trung thành với ơn gọi mà Thiên Chúa đã ghi khắc trong bản thân con người, đó là điều kiện chắc thực bảo đảm một cuộc hôn nhân bền vững và đẹp lòng Thiên Chúa. * Đồng hành với hôn nhân : niềm vui trong sự hi sinh !… Yêu là sự sống sinh động và luôn làm triển nở tất cả. Nó chứa đựng những quy luật thiết yếu của sự phát triển và cởi mở. Trong hôn nhân, người ta hướng đến nhau và cùng chia sẻ tình yêu và hạnh phúc cho nhau. Nét đặc thù nhất của tình yêu là sự dâng hiến. Lãnh tụ Gandhi đã nói : “Tình yêu bao giờ cũng hiến tặng, không bao giờ đòi đáp đền. Tình yêu luôn luôn giày vò, khắc khoải nhưng không bao giờ phản kháng và trả thù”. Vậy, yêu và hi sinh là một. Thánh nữ Têrêxa thành Lisieux đã nói : “Yêu và hi sinh là một. Không hi sinh thì chưa thể gọi là yêu”. Kinh nghiệm của những người đã sống trong đời sống gia đình là nếu một trong hai người (nam/ nữ) không biết hi sinh thì hạnh phúc khó đến và hôn nhân không tồn tại bền vững. Trong hôn nhân sống là chết cho người mình yêu. Đó là hi sinh. Hi sinh để chấp nhận sự khác biệt của nhau. Có muôn vàn những cái khác nhau giữa hai vợ chồng. Tính cách, sở thích, tình cảm, giáo dục, kiến thức, kinh nghiệm, sự trưởng thành, suy nghĩ vv. Cái đẹp của sự hòa điệu không phải là đồng điệu mà là kết hợp những tương khắc (variance) để tìm ra sự tương thích (compatibility) độc đáo nhất. Quá trình “hội nhập” giữa hai cá thể khác biệt nhau sẽ giúp cho hôn nhân càng ngày càng thắm thiết, sâu đậm. Triết gia hiện sinh người Pháp J.P. Sartre đã nói : “Người ta thường nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất, nhưng chính mối tình cuối mới thực sự là mối tình bất diệt”. Bởi lí do đơn giản là mối tình về sau đã được tôi luyện trong hi sinh gian khổ. Nó đã thực sự trở nên “chín” và “cứng cáp” !… Hi sinh để luôn làm mới cuộc tình. “Tại một buổi sinh hoạt với các gia đình trẻ, một thành viên CLB Gia đình hạnh phúc quận Tân Bình- TPHCM đã bày tỏ : Gọi là kinh nghiệm hay bí quyết cũng được, đó là việc muốn bảo vệ hạnh phúc gia đình thì cả hai vợ chồng đều phải ‘làm mới’ mối quan hệ của mình trong cuộc sống bằng sự quan tâm, chăm sóc lẫn nhau cũng như thực hiện trách nhiệm với con cái và các mối quan hệ xã hội khác. Người ấy đã kể rằng gia đình bà ta cũng chút nữa là tan đàn xẻ nghé chỉ vì sau khi có con, bà dồn tất cả tình thương, sự quan tâm tới con, bỏ bê chăm sóc chính mình và sự quan tâm đến chồng. Khi thấy hình như chồng bà hướng sự chú ý sang một người phụ nữ khác, bà mới giật mình tỉnh ngộ. Càng ngày bà càng tâm đắc quan niệm của cha ông đã dậy ‘vợ chồng phải tương kính như tân’ “. ( ) “Người ta hưởng được hạnh phúc của tình yêu trong những đau khổ của nó gây ra hơn là những sung sướng nó đem lại” (Dulos).

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bình luận