Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Ngày mưa


Nếu một ngày trong những ngày xa thẳm
Có một lần em nghe đọng tiếng mưa
Hãy dừng lại thoáng cùng mưa em nhé
Bởi trong mưa luôn có bóng anh về

Nếu một ngày trong những ngày xa lắm
Có một lần em nghe vọng tiếng mưa
Hãy đứng lại đừng vội đi em nhé
Bởi tiếng mưa, tiếng anh nhớ về em

Nếu một ngày trong biết bao ngày nữa
Có một lần em đứng lặng trước mưa
Hãy đứng lại đừng rời xa em nhé
Bởi qua mưa anh trông bóng hình em

Nếu một ngày em thấy trời đổ mưa
Hãy đứng lại dừng lại thêm chút nữa
Bởi mưa đến sẽ là cầu vồng đến
Anh sẽ nhìn em qua ánh sáng cầu vồng

Nếu một ngày… anh cũng không biết nữa
Ngày xa em xin trời vắng tiếng mưa
Bởi nhìn mưa sao lòng anh muốn khóc
Tiếng mưa rơi hay nước mắt anh rơi

Nếu một ngày trong những ngày xa mãi
Có một lần ta lại đứng dưới mưa
Hãy nhắm mắt đừng nhìn anh em nhé
Để nước mắt anh sẽ hòa với làn mưa

Nguồn: M356.info

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Yêu làm chi


Bởi có ai biết, yêu sẽ mang lầm lỡ
Nên vấn vương lòng, mang hình bóng người thương


Thì tất cả cũng đã xa, tất cả cũng chỉ còn là chút thương nhớ, chút ngóng trông, một chút gì đó của cái cảm xúc trào dâng mỗi lần chạm mặt, mỗi lần bên nhau…

Thì thôi, hạnh phúc giản đơn đôi khi chỉ là nhìn ai đó hạnh phúc

Thì thôi, gác lại tất cả, ta vẫn còn đây, vẫn sống, vẫn biết hận, biết yêu

Thì thôi, bởi ta không nắm chặt tay nên để bàn tay kia xa cách…

Thì thôi, mà có bao giờ bàn tay kia chịu nắm yên trong cái nắm tay của ta

Thì thôi, ta thậm chí còn không chắc chắn là ta muốn nắm lấy cánh tay ấy kia mà… mãi tới tận khi bàn tay ấy đi xa…

Thì thôi, ta cũng đã xác định trước rằng bàn tay ấy sẽ rất khó thuộc về ta, dù với ta, nó luôn kề cận…

Thì thôi, hạnh phúc của người, niềm vui của ta

Thì thôi, ta, tuy không phải thánh nhân, nhưng ta vẫn mãi luôn là người biết nhân, biết nghĩa…

Thì thôi, hạnh phúc nếu nó không tự tìm ta thì ta sẽ đi tìm nó

Thì thôi, ta tin rằng bàn tay đó đã lựa chọn được một bàn tay xứng đáng, tuy rằng bàn tay kia chẳng hơn gì ta, nhưng ít ra bàn tay kia đã chịu nắm lấy, giữ lấy bàn tay đó chứ không như ta, chần chừ, lưỡng lự, phân vân, rồi mãi nhìn theo…

Thì thôi, ta vẫn là ta, mãi vẫn là vậy dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra…

Thì thôi, tất cả vẫn trong tầm tay ta, vẫn những gì ta đã dự đoán, vẫn những gì ta đã tiên liệu sẽ đến, chỉ có điều nó xảy ra quá nhanh so với dự kiến của ta mà thôi…

Thì thôi, buồn trọn đêm nay, từ mai sẽ là một khởi đầu mới…


Nguồn: m365.info

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình luận