Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Sống là học cách yêu

Từ khi mới được sinh ra, tôi biết rằng mình đang được sống. Nhiều lúc, cuộc sống này mang lại cho tôi những phiền muộn. Không riêng gì tôi, mà với tất cả mọi người đều như vậy.
Thanh Vân

Có lúc, tôi buồn. Để vượt qua nỗi buồn, tôi cần sự chia sẻ, một sự cảm thông, hay đơn giản, chỉ là một cái nháy mắt.

Có lúc, tôi khóc. Khóc để vơi bớt nỗi buồn, để nỗi buồn không chứa trong lòng nữa, bởi đó là gánh nặng mà cần phải trút bỏ. Và khi những giọt nước mắt bắt đầu rơi, tôi thật sự cảm thấy nhẹ lòng.

Có lúc, tôi chán nản và tuyệt vọng, nản với chính bản thân mình và không tìm ra lối thoát.

 Có lúc, tôi tự dày vò bản thân với bao suy nghĩ ngổn ngang, rối rắm. Tìm đến thứ gì đó để nhất thời, tôi có thể quên đi, tôi trốn chạy, và tôi thấy mình thật nhu nhược.

Ngày hôm nay, tôi bỗng đặt ra cho mình một câu hỏi: "Tôi đã sống như thế nào?".

Trả lời sao đây, khi đã có lúc tôi không dám đối diện với chính bản thân? Tôi sợ mọi người biết rằng tôi cô đơn, rằng tôi khóc, và rằng, tôi yếu đuối.

Đã bao giờ tôi sống đúng nghĩa? Có lẽ có, mà cũng có lẽ không, và khi tôi còn ngập ngừng giữa "có" và "không", tôi hiểu ra rằng mình thật sự chưa sống đúng nghĩa.

Lật lại những trang ký ức của đời mình, thật chậm rãi...

Rằng tôi đã đi thăm những trại trẻ mồ côi, trẻ em nghèo và khuyết tật… Tôi học cách yêu quý mái ấm gia đình mình, yêu những mảnh đời đã trải qua nhiều mất mát. Tôi được bọn trẻ dạy cho nhiều điều, quan trọng hơn cả, gia đình là vô giá, và tôi biết, mình còn may mắn hơn rất nhiều người.

Rằng tôi đã giúp việc nhà cho các cụ già và những gia đình khó khăn. Tôi học cách yêu những người xung quanh bằng tấm lòng, bằng khả năng của mình. Có những người không quen, cũng có những người gặp một lần rồi thôi, nhưng tôi chắc rằng, họ cũng yêu quí và sẽ luôn nhớ đến tôi.

Rằng tôi đã mang cái chữ đến cho làng xóm… Tôi học cách yêu những mái nhà lá xập xệ, yêu tiếng vịt kêu ngoài đồng, yêu cả tiếng gà gáy vào buổi sáng sớm. Tôi mang niềm tin và sự mạnh mẽ đến cho nhiều người. Tôi biết, ít nhất một lần, mình thật sự có ích.

Rằng tôi đã có một mối tình đầu khó quên… Bây giờ, tôi học lại cách yêu một người không hoàn hảo, bởi vì tôi cũng là một người không hoàn hảo. Học cách yêu những tình cảm mà mình đã cho đi. Ai đó từng nói: "Cứ cho rồi sẽ nhận". Tôi hiểu một điều, khi tình cảm xuất phát từ đáy lòng tôi chỉ cho và không cần được nhận. Tôi học cách yêu sự hạnh phúc giản đơn mà tôi xây dựng nên.

"Định mệnh, khó có thể nói cho rõ ràng, và cũng khó khiến người ta chấp nhận được chúng". Tôi học cách yêu và chấp nhận với định mệnh, với cuộc sống hiện tại của bản thân. Nó sẽ gắn bó với tôi cho đến suốt cuộc đời này.

Có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau nào? Có nỗi buồn nào mà sẽ không vượt qua? Có yêu thương nào gọi là ít, gọi là nhiều? Với tôi, những câu hỏi ấy mãi mãi không có lời giải đáp.

Nỗi buồn, liệu có thể sống mãi với nó được không, hay là học cách tạo niềm vui và che lấp nỗi buồn ấy thì không phải sẽ tốt hơn? Thương hại cũng là sự sẻ chia nỗi buồn với người khác, và đừng thấy xấu hổ khi người khác thương hại mình.

Yêu thương, liệu có diễn tả hết bằng lời nói, bằng hành động, hay bằng cử chỉ. Không có cái gì là vô tận, nhưng yêu thương mãi mãi là vô tận với mỗi sinh vật sống trong thế giới này.

Mẹ từng dạy tôi: "Sống là hãy nhìn sang bên cạnh, và chia sẻ với những người đồng cảnh. Nhìn lên trên, mình còn thua kém rất nhiều người, nhưng nhìn bên dưới, cũng còn rất nhiều người khác không bằng mình. Và cứ mãi hơn thua, thì chẳng phải sẽ khổ sở lắm sao?”. Tôi học cách yêu những niềm tin, trân trọng những tình cảm và hi vọng của mọi người dành cho mình. Học cách yêu cuộc sống, không bằng cách này thì cũng bằng cách khác. Tôi tìm thấy sự thanh thản trong chính tâm hồn mình, thoải mái, và tự do.

Tôi được sinh ra, không phải để sống cho quá khứ, hay sống cho tương lai. Tôi được sinh ra để sống cho hiện tại này, trao hạnh phúc cho tất cả mọi người, như vậy là quá đủ rồi. Tôi tin thế, và hy vọng bạn cũng tin thế.

Có lẽ tôi chưa đủ kiến thức để hiểu, chưa đủ lớn để nhận thức được nhiều vấn đề, nhưng tôi chợt nhận ra một điều đơn giản: "Sống là để học cách yêu".

"Tớ thích nắm giữ hạnh phúc của mình, hơn là với tay đến một thứ hạnh phúc mơ hồ "


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Tại sao anh yêu em?

Một cô gái hỏi bạn trai của mình :

− Tại sao anh yêu em?

− Sao em lại hỏi như thế, sao anh tìm được lý do chứ! - chàng trai trả lời

− Không có lý do gì tức là anh không yêu em!

− Em không thể suy diễn như thế được!

− Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lý do anh ta yêu cô ấy.

− Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan . Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác.

Cô gái cảm thấy rất hài lòng.

Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cô vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng. Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu!

Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo trên mặt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa.

Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu. Vậy thì anh không thể yêu em.

Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn. Đây không phải lý do giúp anh có thể yêu em.

Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó, than vãn.

Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều . Anh không nên yêu em nữa.

Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em nữa.

Vậy mà… anh vẫn yêu em!

Em có cần lý do nào nữa không em yêu?”

Tại sao anh yêu em

Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lý do nào nữa.

Còn bạn, có bao giờ hỏi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lý do đâu bạn ạ.

Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn…

Đó mới là yêu.

Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ…

Đó mới là yêu.

Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa…

Đó mới là yêu.

Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng…

Đó mới là yêu.

Bạn bằng lòng đưa trái tim, cuộc đời và cả sự sống cho họ chứ?

Nếu có thì đó là yêu.

Bạn thân mến, tìm được một người để yêu đã khó, chinh phục được tình yêu còn khó hơn. Nhưng khi có được tình yêu rồi, giữ gìn tình yêu ấy là một nghệ thuật mà bạn phải nỗ lực cả đời.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Có đôi khi con người ta bổng nhớ

    Có đôi khi, ngồi im nơi góc phòng nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, có mây bay chim lượn, có hàng hoa giấy giăng mắc rối rắm trên ban công nhà đối diện, có cô bé hàng xóm đang ngồi nhắn tin cho người yêu cười mỉm mỉm, có người bố ngồi trước hiên nhà chơi một bản guitar lạc điệu... Còn phía bên kia chiếc cửa sổ, hay ở một nơi nào đó xa xôi, biết đâu cũng có người đang nhìn lên, cùng một bầu trời ấy, cùng một đám mây ấy và nghĩ đến ta.
    Có đôi khi, ngẩn ngơ trông theo những hàng người nối người trên phố, dằng dặc. Có cậu thanh niên chạy xe đánh võng qua ngã tư khi đèn vàng, có ông già ngồi quán café vừa đọc báo vừa xem đồng hồ tới giờ đón cháu, có cặp vợ chồng mới cưới cứ ngồi xem tivi chốc chốc lại hôn má nhau... Chỉ là một khoảnh khắc, một không gian, một hình hài, một thứ gì đó rất lạ mà chính trong tâm hồn đang cảm nhận. Nó mang hình hài của bình yên rất nhỏ
Có đôi khi, mệt mỏi nằm cuộn tròn như con mèo bệnh trong chiếc giường êm ái của chính mình mà thấy bầu trời không chút gió, chiếc rèm cửa bị kéo lại tự bao giờ, chiếc casses đang hát cái gì đó cũng chẳng thể nghe được khi xuyên thứ ánh sáng mấp mé hoe vàng sáng một góc phòng, cái điện thoại lâu lâu tại kêu bài nhạc báo có tin nhắn của một ai đó, nhưng... con mèo của tôi vẫn nằm cuộn tròn bất động.
          Có đôi khi, đang chạy xe ngoài phố bất chợt thấy một chuyện gì đó chướng mắt quá, quen miệng bộc phát chửi một câu. Mọi người xung quanh quay lại nhìn như nhìn như người trên sao hỏa mới xuống. Tự dưng lúc đó thấy buồn cười vì mình rất đặc biệt. Không phải đặc biệt vì mình giống khùng, mà đặc biệt vì tất cả họ đều tầm thường.
      Có đôi khi, vô tình đọc được một câu nói gì đó, một bài viết nào đó, hay chỉ đơn giản là một câu status, một câu nói vô thưởng vô phạt trên mạng, trong blog, hay chỉ đơn thuần là nhìn thấy trên tấm poster ngoài đường... cũng khiến chùn lòng ngẫm nghĩ. Vì rằng câu chữ đôi khi lại đồng điệu cho tâm hồn của ai đó. Rất mặc nhiên, càng đọc nhiều, thấy nhiều, nghe nhiều thì con người càng trở nên lộn xộn và hay đòi hỏi.
      Có đôi khi, thấy ai đó nắm chặt tay người thương thong dong ngoài phố. Đằng xa có một bà bán vé số đang lom khom nhặt từng cái chai nước rỗng bỏ vào bao, đằng nọ có hai đứa học sinh vừa ăn vừa vứt rác xuống nền đất, đằng tít mù xa phía kia lại có ai đó đang cố treo cái băng-rôn giữ gìn vệ sinh môi trường… Rất lạ, tự dưng lúc đó thấy con người tệ dữ vậy. Rồi hai đứa thì thầm vào tai nhau cái gì đó để biết mình nên làm điều gì tốt đẹp hơn. Vì những điều như đơn giản thế lại khiến tình yêu của hai đứa lại mặn nồng thêm đôi chút.
        Có đôi khi, ừ thì cuộc sống này vốn dĩ là một bài toán “có đôi khi” mà tôi dù cố lắm cũng không thể tìm ra được xác suất chính xác cho những biến cố của tháng ngày? hay tôi cứ bỏ mặt cho dòng đời xô đẩy? để có đôi khi lúc này rồi sẽ có đôi khi lúc khác? Ừ thì... vẫn có đôi khi thôi

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Em àk

Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hãy yêu..!

          Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng. Nó chỉ đến với những người vẫn còn muốn yêu khi họ đã từng bị tổn thương. Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người. Chính vì thế mong bạn đừng bao giờ đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ của họ tại vì cái đẹp đó rất dễ bị phai tàn. Và đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài danh vọng, tại vì những cái đó đều sẽ tan theo mây khói. Bạn hãy chọn một người mang lại được nụ cười trên môi của bạn tại vì chỉ có nụ cười mới có đủ quyền lực xua tan màn đêm u tối trong bạn.
          Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn và sẵn sàng để sự vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ; trên cả sự vui vẻ của chính mình.Bạn hãy chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự, chia sẻ niềm vui với nỗi buồn, sẵn sàng ôm bạn vào lòng khi cần thiết và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những gì bạn muốn. Bạn hãy chọn người mà chịu bỏ hết tất cả thời gian quý báu của họ để đến với bạn và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói dịu dàng của bạn và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến. Tình yêu bắt đầu từ một nụ cười, chớm nở bằng một cái hôn và cảm nhận được từ những cái ôm ấp dịu dàng. Một tình yêu thật sự không thể xây dựng từ những mâu thuẫn đổ vỡ của quá khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai. Bạn nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng. Bạn sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như bạn không chịu bỏ qua những đau đớn từng xảy đến trong đời. Bạn nên có nghị lực để làm những gì bạn cảm thấy là đúng và tốt cho những người bên cạnh bạn, nhất là chính bản thân bản. Nếu bạn để cho một mối tình không vui vẻ luôn níu kéo bạn thì bạn sẽ càng bị nhiều đau khổ, tan nát con tim và cay đắng của sự chia tay. 
          Chính vì những thứ nói trên, bạn đừng bao giờ ngần ngại nói lên những gì bạn đang suy tư và những gì đang đến trong lòng bạn. Những lời nói mà không thể nói được, lúc nào cũng mang đến những bất hạnh cho chính bản thân. Những lời không nói đó có một lực rất mạnh mẽ và nó sẽ làm ảnh hưởng đến bạn rất nhiều nếu bạn không nói ra. Có những lúc trong cuộc sống khi bạn thật sự nhơ nhung một người và chỉ muốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và mong muốn có thể ôm lấy họ trong thực tại.  
         Bạn hãy mơ những gì bạn muốn mơ và đi tới những chỗ nào bạn muốn tới. Bạn hãy làm những gì bạn muốn làm, tại vì bạn chỉ có một cuộc đời và một lần cơ hội để làm những gì bạn muốn. 
Bạn nên nhớ lúc nào cũng phải đặt bản thân mình vào vị trí của người khác. Nếu như những gì làm hoặc nói đó sẽ làm tổn thương đến bạn thì bạn phải biết rằng nó cũng sẽ làm tổn thương đến người đó. Một lời nói tế nhị cũng có thể dẹp được những cuộc tranh luận (tranh cãi lớn) , một lời tàn nhẫn có thể làm tan nát một đời người, một lời nói hợp thời có thể làm dịu những căng thẳng và một lời nói yêu thương có tác dụng chữa lành một vết thương. Niềm vui không phải gồm toàn những điều đẹp nhất trong cuộc sống nhưng phải tạo thành từ tất cả những điều xảy ra trong thời gian dài và với tiến trình của nó.
         Niềm vui chỉ chờ đợi những người đã từng khóc, những người đã từng thương tâm và những người đã từng tìm kiếm, tại vì chỉ có những người đó mới biết từng yêu quý trong niềm vui của mình và của những người bên mình. 
Bạn sẽ cảm thấy rất đau khi bạn thât sự thương yêu một người mà người ấy lại không yêu bạn.        Nhưng cái ấy còn chưa đau bằng nếu bạn thật sự thương yêu một người nhưng lại không có can đảm để nói cho người đó biết. Có thể là Thượng Đế, ngài muốn chúng ta quen trước những người mà không phải thuộc về mình trước khi cho mình gặp được “người bạn trăm năm” để cuối cùng mình sẽ biết quý trọng người đó hơn
Nhưng bạn hãy nên nhớ rằng trên đời sẽ không có một ai có thể biết được “người bạn trăm năm” của mình sẽ là người như thế nào? Có thể bạn đã gặp được người đó nhưng vì sự rụt rè nhút nhát không dám nói của bạn sẽ làm bạn mất đi cái người lý tưởng đó.
       Bạn sẽ không thể ngờ được nhiều khi người đó cũng có những tình cảm như bạn nhưng còn đang chờ đợi bạn ngỏ lời. Bạn nghĩ thử coi, bạn đã tìm được một người trần quý nhất thì người thiệt thòi nhất chính là bạn mà thôi.Nhưng mà thật sự cái buồn thảm nhất chính là khi bạn đã tìm được ngươi tình trong mộng của bạn rồi nhưng để tới cuối cùng mới phát hiện ra rằng người đó lại không có duyên phận với bạn và bạn không còn đường chọn lựa nào khác hơn là đành phải xa nhau. Cái đó là một điều đau khổ nhất nếu xảy ra trong đời bạn.
         Cuối cùng hãy yêu quý những gì bạn đang có và đừng nên vì những giận hờn nhỏ nhặt nàp để rồi dẫn đến cuộc chia tay không nguyên cớ. Hãy thương yêu và tôn trọng lẫn nhau vì trong đời người, tình yêu có khi chỉ đến có 1 lần mà thôi.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Tình yêu thật sự là gì?

         Tình yêu thật sự không phải là cảm xúc, dù nó thường đến cùng những cảm xúc mạnh đến mức làm con người choáng ngợp. Tình yêu không thể kéo dài nếu hai người chỉ có cảm xúc với nhau. Sự hiểu biết lẫn nhau mới là nền tảng của tình yêu thật sự. Ta có thể “phải lòng” một chàng trai thậm chí chưa bao giờ nói chuyện. Nhưng để có một tình yêu thật sự, ta cần phải tìm hiểu về người ấy. Bởi biết về tư cách và cá tính người mình yêu là vô cùng quan trọng.
         Cùng chung một mục đích sống sẽ giúp cho ta và người ấy có được tình yêu dài lâu, bởi ta sẽ đi cùng hướng suốt cuộc đời. Nếu tham vọng của ta trở thành một doanh nhân quốc tế, còn điều duy nhất người ấy mong ước là một mái ấm sum vầy, no đói có nhau, thì chắc chắn là xung đột sẽ nảy sinh. Nếu ta khao khát một cuộc sống đổi thay, đầy thử thách, còn người ấy yêu một cuộc sống tĩnh lặng, thanh thản, thì dù cảm xúc có lớn đến mấy, sẽ cũng có lúc những cá tính sẽ va chạm. Và tình yêu sẽ tan vỡ cho dù hai người vẫn còn cảm xúc với nhau.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Trái tim Anh là bờ cát... chỉ còn lại vết chân em... mãi mãi

     Đêm...Ngồi ngẫm lại...Bổng thấy khoảng cách chúng ta ngày càng xa... Có phải thật thế không ...... Hay là chỉ do anh tưởng tượng em mong ... mong nó chỉ do anh tưởng tượng thôi ... Nhưng ... Hình như .... là thật rồi Lý do vì đâu nhỉ .... ? Anh thấy ... em lạnh nhạt với anh quá .Em à ... lạnh lắm ... trong lòng anh giờ lạnh lắm... Anh và Em ... không còn được như trước nữa ... dù anh đã cố gắng như thế nào ...
      Anh nghĩ ... chắc là em đã mệt mỏi rồi .. mệt mỏi vì yêu một đứa ngỐc như anh... anh sợ ... nhưng ... anh phải chấp nhận ... Khoảng cách này ... có lẽ không phải là khoảng cách địa lý .. mà đơn giản ... là khoảng cách giữa trái tim 2 chúng ta em à Anh buông tay ra nhé .... anh buông ra vì anh cũng quá mệt mỏi rồi ... anh buông ra vì anh muốn em tìm được hạnh phúc mới ... Bởi níu kéo không có kết quả tốt Thế thôi nhé em !!! Tạm Biệt em!!!..

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Gửi người anh yêu!.

          Em ơi! bây giờ còn gì để nói với nhau nữa không em nhỉ?. Tất cả đã hết, nếu còn phải chăng chỉ là một kỷ niệm buồn? Anh thật sự không hiểu em đang muốn gì đây nữa?. Anh thấy thật mệt mỏi khi hết lần này đến lần khác, em luôn làm cho anh hy vọng rồi chính em lại làm anh thất vọng, anh luôn nói yêu em nhưng anh chẳng bao giờ em quan tâm đến anh muốn gì và nghĩ gì nữa?. Em không có thời gian dành cho anh, song chẳng lẽ cũng không có cả thời gian nhắn cho anh một mẩu tin nhắn sao em? Bận? Phải chăng chỉ là sự che mắt anh, em nói dối anh chắc chắn một điều là như vậy đấy em ạ, em còn đang dành thời gian của mình cho ai đó kìa, anh thấy thật đáng thương cho em vì tại sao em không dám sống thật với lòng mình, tại sao phải luôn làm người nói dối? Em có thể chia đôi trái tim mình à? Em chỉ nói thế mà em lại chẳng bao giờ thành thật với anh, em luôn coi anh là trẻ con, em tưởng anh không biết gì sao?, tại sao em lại nhẫn tâm đến vậy em? Anh yêu em đâu có đòi hỏi gì đâu, vậy mà em coi thường tình yêu anh dành cho em đã bao nhiêu lần em lẫn tránh anh rồi? Lần này thì không thể em ơi!. thay đổi được gì?, vậy cố níu kéo để được gì đây em?.
        Anh yêu em rất nhiều, anh nhớ em nhớ vô cùng, nếu mỗi ngày không nhìn thấy em, anh đã xây cho mình nhiều mơ ước về hai đứa, mỗi lần giận nhau anh rất buồn, buồn vì không được nói chuyện với em, buồn vì không gặp được em, anh nhớ những lần mình ở bên nhau, những lần anh đi chơi với em, đi ăn với em…, nhớ rất nhiều, anh chịu đựng cũng vì em, anh thông cảm vì em là người của công việc, anh không nghi ngờ em vậy mà em lại làm anh thật sự thất vọng!. Những lần anh nói thì em cứ “uk”, “oh”, anh luôn cho mình là một người kém cỏi về mặt tình cảm, luôn là một chàng ngố để em phải buồn và đau khổ, nhưng anh nghĩ không phải vậy em à!, chỉ là em không thể và không cố gắng hơn được mà thôi còn yêu nhau đâu phải mỗi gặp nhau mới thể hiện được đâu em, còn nhiều kiểu để thể hiện tình cảm lắm cơ mà, em đối xử với anh như vậy nên anh cũng quen rồi. Có người yêu mà như không!, mỗi lần buồn không biết chia sẻ cùng ai, không dám gọi điện cho người mà theo như mọi người nói là hai trong một của mình. Anh không tin là anh, em không làm được những chuyện đó, và bây giờ…. Anh mất lòng tin rồi em ơi, thời gian qua nó cũng đủ làm cho anh suy nghĩ về tình yêu của chúng mình. Thật ra nó đẹp hay xấu, nó đang ở giai đoạn nào vậy?. Anh cũng không thể nói chính xác được!. Anh muốn em trả lời thành thật một lần thôi là em đang cần gì ở anh? tình yêu với em là gì?, là trò đùa, sự mua vui hay ở em có cái gì đó làm em thấy thoả mãn mà người ta không mang lại cho em? Anh ghét sự giả dối, em biết điều đó mà vậy mà em vẫn nói dối anh sao?. Cho nên tình yêu đối với anh bây giờ nó nhỏ nhoi lắm, anh thấy mình không thể tin ai được, và cũng chẳng muốn yêu ai nữa kể cả em. Người mà anh yêu, anh có thể vì em tất cả, bây giờ thì hết rồi, anh không muốn mỗi lần em buồn thì muốn gặp anh, coi anh như sự giải trí của em vậy. Anh muốn em là em và anh là anh thôi. Anh chưa từng quan tâm ai như em vậy!. Anh chưa hề quên em nhưng không có nghĩa anh sẽ tiếp tục yêu em, hiện tại thì anh vẫn nhớ em nhiều lắm anh không nghĩ là mình sẽ dừng lại ở. Anh thấy ngỡ ngàng, anh chưa quen được là sẽ không bao giờ gặp lại em, không nghe thấy giọng nói dễ thương đó của em nữa. Nhưng mọi chuyện rồi sẽ qua, anh sẽ quên như ngày anh chưa quen em, anh đang cố quên, nhưng vì nó khó lắm để quên một người em à, thôi thì mong nó sẽ trôi qua mau để lại trong mỗi người một kỷ niệm, nó sẽ mãi mãi đẹp cho dù đoạn kết hai nhân vật chính không đi cùng một con đường còn lại. Em đừng trách anh lạnh lùng và vô cảm, em đừng nghĩ anh đã hết yêu em, hay em đừng hiểu lầm bên cạnh anh có người khác, anh không hờ hững khi anh bên cạnh em. Anh luôn yêu em, người đầu tiên mà anh cảm thấy là một nữa mình đang tìm kiếm!,anh muốn đáp lại nhiều hơn những gì em dành cho anh, còn hơn em muốn, nhưng anh bắt buộc mình làm vậy vì chỉ như thế em mới thật sự dám sống thật với tình cảm của mình, em mới có dịp suy nghĩ lại, nhìn lại mình không biết khi xa anh rồi em có hối hận không em nhỉ?. Em đang vui hay buồn?. Tại sao anh yêu em thật lòng mà em lại trả lời anh chứ. Anh mong em suy nghĩ lại!. Em là người vô cảm vậy sao? Anh thấy thất vọng về em nhiều lắm, anh chỉ viết lần này gửi em nữa thôi mà chẳng biết em có đọc nó không nữa!, em thật sự ngây ngô hay giả vờ ngây ngô đây em? Anh nhớ em thật nhiều, và anh cũng yêu em thật nhiều!, anh hy vọng rằng em hãy sống với chính em, hãy mãi là người mà anh luôn mong đợi em!, hãy sống tốt em nha!.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Tình yêu và tâm sự của riêng tôi !

      Em à ! Cám ơn em đã đến bên anh trong những ngày anh cô đơn nhất . Khi người thân bạn thân ngoảnh mặt đào thải anh ra khỏi cuộc sống thì lúc đó em đã xuất hiện , mang cho anh chút ánh sáng và nghị lực để sống . Trong lúc anh buồn nhất thì vẫn có em bên anh , trò chuyện và quan tâm anh . nhưng những lúc anh đi xa , ko còn ai quan tâm đến nữa thì vẫn có em , luôn trò chuyện hỏi han và tâm sự với anh . Ko biết từ bao giờ , trái tim anh đã rung động . Nhưng khi anh đã có nghị lực để đứng lên thì em đã cho anh biết trái tim em đã thuộc về người khác . Từ đó đến giờ anh vẫn tự hỏi đây là sự trừng phạt danh riêng cho anh phải ko ? Nếu nhưng Ông Trời đã để anh cô đơn trong những ngày tháng qua , sao lại để cho anh gặp em ? Có phải số phận đang chêu trọc đùa cợt anh ko ? Và đã nhiều lúc , em có biết rằng khi anh nghe em nói về người em yêu , anh đau lòng lắm ko ? Vì thế , tình yêu anh đành trôn dấu trong tim anh thì hơn!
      Đã có 17 mùa đông lạnh lẽo trong anh rồi . Anh ko biết vì sao số phận thường trêu trọc anh như thế .giá lúc đó anh ko gặp em thì đã ko thế này . Và giờ đây , ở hai phương trời xa lạ , mỗi người đều có 1 cuộc sống riêng . Và giả sử tình cờ anh gặp lại em , ko biết có còn vui như ngày nào ko ? Hay giờ đây chúng ta sẽ thấy rằng đã có sự đổi thay hay một bức tường vô hình ngăn cản chúng ta ? nhưng sau tất cả những điều đau đớn đó , anh vẫn ko hối hận khi đã biết em ! nếu như ông trời đã ko an bài cho chúng ta là của nhau , thì giờ đây ta là bạn . Anh muốn tình bạn của chúng ta mãi mãi ko thay đổi . Dù xa nhau nhưng anh mong em hãy nhớ , lúc nào anh cũng luôn luôn ở bên em , sẽ giúp em vượt qua những lúc khó khăn . Nhưng anh cũng ko mong rằng bây giờ , sau này hay là mãi mãi , tình yêu em trao anh là tình yêu của sự thương hại . nếu anh khóc mà em sẽ vui , thì em ơi , em mãi mãi vui vẻ em ạ . nhiều lúc anh vẫn cho rằng tình yêu chỉ là ước mơ trong mỗi con người . ai lại ko muốn được quan tâm thật , yêu thật nhiều ? nhưng nếu sống ko có tình yêu , thì cuộc sống này sẽ ra sao ? sẽ như thế nào ? thử hỏi đã ai vượt qua được cửa ải này chưa ? và anh đã trải qua rất nhiều tình yêu đơn phương rồi , nên có lẽ lúc này và mai sau nữa anh ko còn mong muốn xảy ra tình yêu đơn phương như trc kia nữa ! anh đã quá mệt mỏi với những tình yêu đơn phương thế này rồi . ông trời ơi ! vì sao để có được tình yêu thì phải chịu nhiều đau khổ đến thế ? sao đã có những tình yêu phải trải qua nhiều thử thách rồi mà vẫn ko tìm đc hạnh phúc ? sao họ vẫn phải gặp thử thách ? đến bao giờ mới vượt qua thử thách để đến với nhau ? sao ông trời lại thích " ghép duyên " rồi lại " chia cắt " ? Em à ! Nếu anh có thể biết trước quen em anh sẽ khổ thì anh vẫn không bao giờ hối hận khi được quen biết em đâu . anh vẫn mong em sống vui vẻ và hạnh phúc và tìm được người yêu em thật lòng !

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình luận