Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Đừng vội từ bỏ ước mơ của mình khi bạn chưa trải qua sóng gió, bởi khi vượt qua được những khó khăn ấy, giá trị bạn có được còn hơn cả những ước mơ ban đầu.


Ba cái cây trên một ngọn đồi trong rừng cùng tranh luận với nhau về những hy vọng và giấc mơ của chúng…

Cái cây đầu tiên nói: "Tôi hy vọng một ngày nào đó tôi sẽ trở thành tủ đựng vàng bạc châu báu. Tôi sẽ được nhét đầy vàng, bạc và ngọc quý, được trang hoàng với nghệ thuật chạm khắc cầu kỳ và mọi người sẽ thấy rằng tôi rất đẹp".

Sau đó cái cây thứ hai nói: "Còn tôi lại ước có ngày sẽ trở thành một con tàu đồ sộ. Tôi sẽ đưa vua và hoàng hậu đi đến khắp mọi nơi trên thế giới. Mọi người sẽ cảm thấy được an to àn bởi con tàu to lớn và vững chãi là tôi đây".

Cuối cùng cái cây thứ ba nói: "Tôi muốn lớn lên trở thành cái cây cao nhất và thẳng nhất trong khu rừng. Mọi người sẽ nhìn thấy tôi trên đỉnh đồi và sẽ phải ngưỡng mộ những cành cây của tôi, tưởng tượng về thiên đường và chúa. Tôi sẽ trở thành cái cây vĩ đại nhất mọi thời đại và mọi người sẽ luôn luôn nhớ đến tôi".

Một vài năm sau buổi cầu nguyện, những giấc mơ của chúng tưởng chừng như có thể thành sự thật, một nhóm người đi lấy gỗ đến khu rừng đó. Khi một người đến cái cây đầu tiên, anh ta nói, "Nhìn cái cây này có vẻ to khoẻ này, tôi nghĩ có thể bán gỗ cho một người thợ mộc"… và anh ta bắt đầu hạ nó xuống. Cái cây rất vui, bởi vì nó biết ngượi thợ mộc sẽ làm nó thành một cái tủ vàng.

Đến cái cây thứ hai người lấy gỗ nói "Nhìn cái cây này nom cũng khoẻ đấy chứ, tôi sẽ bán nó cho một xưởng đóng tàu". Cái cây thứ hai cũng hạnh phúc không kém bởi vì nó biết nó đang trên đường đến với giấc mơ của nó - một con tàu đồ sộ.

Và khi người lấy gỗ đến cái cây thứ ba, cái cây đã rất sợ hãi bởi vì nó biết rằng nếu họ chặt nó xuống thì giấc mơ của nó sẽ không bao giờ thành hiện thực. Một trong những người lấy gỗ nói "Tôi không cần làm bất cứ cái gì đặc biệt nên tôi sẽ lấy cái cây này" và anh ta chặt cái cây xuống.

Khi cái cây đầu tiên đến chỗ người thợ mộc, nó được làm thành một cái thùng cho những con vật nuôi ăn và để trong chuồng trâu, bò chứa đầy cỏ khô. Đây hoàn toàn không phải là những gì mà nó đã cầu nguyện. Cái cây thứ hai thì được xẻ ra và đóng thành một cái thuyền đánh cá nhỏ.

Giấc mơ của nó là trở thành một con tàu to lớn, đồ sộ và chở những ông vua đến đây cũng kết thúc. Còn cái cây thứ ba được chặt ra thành từng khúc lớn và sống một mình trong bóng tối. Năm tháng qua đi nhưng những cái cây thì không thể quên được giấc mơ của chúng.
Sau đó đến một ngày, có một đôi vợ chồng trẻ đến chuồng ngựa và người phụ nữ đó đã sinh con, họ đặt đứa bé trong một cái máng cỏ khô được làm từ cái cây thứ nhất. Người đàn ông ước rằng anh ta có thể làm một cái giường cũi cho đứa trẻ và cái máng này đã làm điều đó. Cái cây cảm nhận được tầm quan trọng của cơ hội này và nó biết rằng nó đang nâng niu một sinh linh nhỏ bé - một sinh linh còn quý giá hơn báu vật.

Mấy năm sau, cũng có một nhóm người đàn ông đến cái thuyền đánh cá được làm từ cái cây thứ hai. Một trong số họ thấy mệt và muốn đi ngủ. Trong khi họ ra khơi thì có một cơn bão lớn nổi lên, cái cây không nghĩ nó đủ mạnh để bảo vệ cho những người đàn ông kia được an toàn.

Trong cơn bão tố, mọi người sợ hãi đánh thức người đàn ông đang ngủ dậy, anh ta liền đứng lên và hô to "Yên lặng" tức khắc cơn bão ngừng hẳn. Lúc đó, cái cây mới biết rằng nó đang chở một vị vua oai nghiêm trên cả những ông vua.

Cuối cùng, một người nào đó đã đến và mang cái cây thứ ba đi. Nó được mang qua những con phố trong khi những người khác thì đang giễu cợt đi theo người mang nó. Một người đàn ông bị đóng đinh lên cái cây như một sự sám hối và được đặt ở trên cao nhất của đỉnh đồi.

Vào ngày chủ nhật, cái cây cảm thấy rõ ràng rằng nó đủ khoẻ để đứng lên từ chỗ cao nhất của ngọn đồi cùng với Chúa bời vì Chúa Jesus đã tự đóng đinh vào người trên cái cây đó để sám hối cho nhân loại.

Ý nghĩa của câu chuyện này là khi những thứ bạn mong ước, cầu nguyện dường như chưa đến theo đúng như cách bạn nghĩ thì cũng đừng vội thất vọng và buông xuôi. Nếu biết tin tưởng và theo đuổi niềm mơ ước của mình thì chúa sẽ ban tặng cho bạn những món quà còn giá trị hơn thế.

Đừng vội từ bỏ ước mơ của mình khi bạn chưa trải qua sóng gió, bởi khi vượt qua được những khó khăn ấy, giá trị bạn có được còn hơn cả những ước mơ ban đầu.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

ĐừNG BAO GIờ NGÃ GIÁ VớI YÊU THươNG!


Không ai muốn trong cuộc đời mình phải cắn răng để nuôi vào lòng những nuối tiếc. Thế nên, đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hững hờ…
Đừng bao giờ định giá và kì kèo để được yêu thương. Hạnh phúc không phải thứ bạn phải chìa tay xin, nếu họ thật lòng yêu, thì bằng mọi cách họ sẽ cho bạn được hạnh phúc! Không có ai van nài người khác để mình được vui, thứ cảm giác dành được lúc đó có chăng cũng là tự thương hại chính mình.

Đừng bao giờ mang nước mắt để so sánh những nỗi buồn của nhau. Có thước đo hoàn hảo nào cho những vết thương lòng sâu hoắm? Đừng nghĩ chỉ mỗi mình buồn mà người ta không hề hụt hẫng. Đừng nghĩ chỉ mỗi nước mắt mình biết đắng, phía sau đó còn là tổn thương chất chồng của một người khác mà họ không hề nói ra.

Hãy học cách đặt cảm giác không phải của chính mình vào đôi mắt của bản thân, để cảm thông và hiểu cho nhau thêm đôi chút. Một câu xin lỗi trước dù biết mình chẳng làm sai, một tí chút nhún nhường trong lòng tự trọng so với việc mất nhau, cái nào sẽ là giá đắt?

Không ai muốn trong cuộc đời mình phải cắn răng để nuôi vào lòng những nuối tiếc. Thế nên, đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hững hờ…



Đừng mặc cả để trao cho nhau những hạnh phúc giản đơn, cứ cho đi rồi mình ắt sẽ có lại. Toan tính thiệt hơn, chần chừ rồi nghi ngại, thương yêu sẽ rớt rơi dần, và biến mất lúc nào chẳng hay…

Đừng đặt nỗi buồn của chính ta lên vai một kẻ khác, đừng để nỗi lo của mình thành nặng gánh cho những người ngoài kia… Học cách đặt niềm vui của ta lên đôi môi người khác, và nuốt nước mắt của người vào tận trái tim ta…

Đừng trao quyền khiến mình bị tổn thương cho bất kì ai, và cũng đừng quá tin ai mà trao cho họ toàn quyền để mình được hạnh phúc. Chúng ta vĩnh viễn không cầu xin niềm vui từ một kẻ khác, hạnh phúc có chân sẽ đến với những người xứng đáng và bỏ đi với những kẻ không biết học lấy cách nâng niu.

Đừng xua đuổi tình yêu như thể mình không đáng được người ta yêu. Và cũng đừng bi lụy tình yêu như thể nó là cả sự sống. Không có ai được chỉ định sẽ là của ai mãi mãi, bởi mãi mãi ở đâu, không một ai biết, không một ai hay?

Đừng bao giờ ngã giá với thương yêu và ngã giá với chính bản thân. Ai cũng có quyền được hạnh phúc theo cách mình muốn, chỉ là với ai, ở đâu, và đến bao giờ?
Nguồn: Kênh14


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

CÓ NHữNG CHUYệN MÀ CON GÁI MÃI KHÔNG HIểU NổI CON TRAI


* * *
CON GÁI MÃI MÃI KHÔNG BAO GIỜ BIẾT ĐƯỢC MỘT SỐ CHUYỆN CỦA CON TRAI
Con gái mãi cũng không bao giờ biết được vì sao con trai phải học tính kiên cường? Vì con trai biết rằng, tuy họ vẽ bề ngoài kiên cường, nhưng thật chất nội tâm rất yếu ớt. Những chàng trailuôn muốn bản thân mình khi bên1 nữa ấy cảm giác chàng là người cừ nhất.
Con gái mãi cũng không bao giờ biết được vì sao con trai không dễ gì rơi nước mắt? Vì con trai biết rằng, họ không phải không biết khóc, chỉ là họ hiểu, một khi nước mắt đã rơi, tình cảm ấy liềnkết thúc.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao cứ mỗi lần phiền não, con trai lại thích hút thuốc như thế? Vì chính họ tự nhận ra rằng, trong khoảnh khắc ấy chỉ có trong làn thuốc họ mới tìm lại được những kỷ niệm đẹp đẽ của cả hai, đi tìm một chút sự cân bằng về tâm lý cho chính họ.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao khi đã chia tay rồi con trai vẫn thường hay thămhỏi ân cần đến cô gái? Vì chính họ nhận ra rằng, thật ra họ không muốn là một người bạn của cô gái, chỉ là muốn cứu vớt mối tình đã từng thuộc về họ.
Con gái mãi cũng không bao giờ biết được vì sao mỗi lần nghe cô gái nói mình bị ức hiếp liền tỏ vẻ phát điên lên? Vì chính họ biết rằng, ngay cả khi cuộc tranh cãi bị thua, tránh đi chuyện xô xát, con trai lại cảm thấy vui mừng. Vìhọ thà để cho mình bị tổn thương, cũng không muốn nhìn thấy nàng phải khóc.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao khi đã chia tay, con trai luôn say rượu mỗi đêm? Vì họ biết rằng, nếu như tối nay không làm mình say, vậy thì đêm nay phải sống trong nỗi nhớ.
Con gái mãi cũng không bao giờ biết được vì sao mỗi lần đi chơi con trai lại galang như thế? Vì con trai biết được, họ thà tiết kiệm chi tiêu cho riêng mình, còn hơn cô gái bị người khác xem thường.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao con trai lại thích nổi cơn giận với mình? Vì chính con trai hiểu được, nổi giận với cô ấy không phải là không yêu, chỉ hy vọng cô gái khi bước vào đường đời không bị người khác ức hiếp.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao con trai lại quantâm đến chuyện bạn trai trước của cô gái? Vì chính con trai tự nhận ra rằng, không phải họ mất tự tin, chỉ vì họ sợ một ngày nào đó bạn sẽ rời xa cậu ta.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao khi nhìn thấy bạn viết nhật ký cho người khác lại tỏ ra bình tĩnh khi nghe bạn giải thích? Vì chính con trai biết được, họ không phải không muốn nổi giận, chỉ hy vọng từ chính miệng bạn nói ra rốt cục cậu ta là người quan trong hay người khác quan trọng.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được vì sao con trai không bao giờ nói với bạn ba từ : ANH YÊU EM? Vì bản thân họ nhận ra rằng, không phải không muốn nói, chỉ là họ tự hiểu ra, nói với bạn một ngàn câu, một vạn câu "anh yêu em" cũng không bao giờ đủ.
Con gái mãi cũng không bao giờ hiểu được tại sao con trai lại vào đây post bài viết này? Vì họ biết rằng, hy vọng một ngày nào đó bài viết này bạn sẽ thấy, và để chứng minh những điều không thể lý giải của bạn đối với cậu ấy.Chỉ có trong lòng cậu ta hiểu, nếubài viết không một ai trả lời, nó sẽ nhanh chóng mất đi.
Cầu chúc cho những người đang yêu trên thế gian này được toại thành. Khi bạn nhìn thấy bài viết này mà trong lòng nghĩ đến người ấy nhất, đó cũng chính là bạn yêu người đó nhất đấy ! ^^
* * *
Nguồn: me.ola.vn

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

CÓ NKữNG LÚK.....!!


* * *
Sống - đôi khi cảm thấy quá là mệt mỏi , chán nản , nhạt nhẽo , vô vị.
Có những lúc
chỉ muốn ngồi 1 mình , ko phải làm gì , ko phải nói chuyện với ai, ko phải nghĩ đến những thứ đang diễn ra xung quanh mình.
Có những lúc
chỉ muốn đi xa thật xa 1 mình , đến 1 nơi ko biết ai mà cũng chẳng ai biết mình , muốn làm gì thì làm , bỏ qua mọi thứ - như 1 trò chơi trốn tìm.
Có những lúc
chỉ muốn thu mình lại - cô đơn - ko cần ai , ko phải dựa dẫm vào ai , ko phải nghĩ cho ai quá nhiều , ko phải khóc cho ai quá nhiều , và ko phải buồn vì ai quá nhiều.
Có những lúc
thấy mình ko phải là mình , muốn khóc mà ko đc khóc , ko muốn cười mà vẫn phải cười , muốn phản kháng mà ko thể.
Có những lúc
buồn vì một đứa bạn , vì nó là bạn mà ko hiểu mình , là bạn thân mà ko quan tâm gì , cho rằng ai cũng như nó.
Có những lúc
muốn thời gian quay trở lại nhưng có những lúc muốn thời gian trôi qua thật nhanh. Trôi qua và mang theo mọi thứ.
Có những lúc
ước gì mình chưa được sinh ra nhưng có những lúc lại mơ đến một cuộc sống tương lai tốt đep.
Có những lúc
ko muốn làm gì nữa để mặc mọi thứ trôi đi nhưng rồi có lúc lại ước có thật nhiều thời gian để làm lai.
Có những lúc
ko muốn minh tồn tại trên đời!
có những lúc.............!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
* * *
nguồn: me.ola.vn

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình luận