Trương Ngọc Duy Anh. Được tạo bởi Blogger.
RSS
Container Icon

Mong em hạnh phúc!

       "Vk yk"... đã lâu rồi anh không được nói hay nhắn tin với em bằng hai từ như thế phải không em? 
       Thời gian cũng đã qua lâu rồi, anh cũng không được nghe em gọi anh là "Khìn Khìn" nữa. Anh biết mình đã không còn bên nhau nhưng sâu trong trái tim anh, đôi khi hình bóng em lại xuất hiện.  
      Ngày đó em còn nhớ không? Ngày mà anh cảm thấy thật sự hạnh phúc khi em đồng ý lời tỏ tình của anh! Anh từng hỏi rằng: "Anh nhỏ hơn em 8 tháng, như vậy em có ngại không?". Em trả lời: "không"… Chỉ một từ mà anh thật sự hạnh phúc vô cùng… nhưng niềm hạnh phúc đó anh nhanh chóng nhận ra rằng quá mỏng manh rồi một ngày nào đó không xa anh thật sự sẽ mất em! 
      Anh rất yêu em và thật sự anh không muốn mình sẽ xa nhau... Nhưng khoảng cách giữa anh và em không ở gần nhau càng khiến anh sợ mất em hơn. Đôi khi em không trả lời tin nhắn của anh thì anh lại suy nghĩ em đang giận anh nên anh mới vội vàng xin lỗi và hỏi "vì sao thế? ". 
    Rồi cái ngày đó cũng đến. Anh nhận được lời chia tay của em mà trái tim anh có cảm giác như không còn đập nữa... Những gì anh sợ nó đã đến rồi nhưng điều làm anh cảm thấy đau nhói nhất là khi anh biết lý do thật sự em chia tay với anh lại chính vì em thích anh thường hỏi em "Giận anh hả!" hay vì những lúc anh xin lỗi mà chính anh cũng không biết rằng mình đã có lỗi gì không. Anh đau lắm, đau vì anh không muốn em xa anh nhưng chính anh lại làm cho em quyết định như thế... 
    Có lẽ em nghĩ anh không tin em hay chính anh không tin vào bản thân mình… Phải! Thật sự anh không tin chính anh chứ không phải anh không tin em. Anh yêu em và anh không muốn mất em, càng không muốn thì anh lại càng mau chóng mất em! 
    Có lúc anh nghĩ và mong anh sẽ được quay lại cùng em, nhưng đó là điều không thể, phải không em.? Anh hiểu làm vậy em sẽ càng cảm thấy buồn hơn là hạnh phúc… Vì thế anh viết là thư này chúc em sẽ hạnh phúc, vui vẻ! 
    Anh mong em sẽ đọc những dòng chữ này dù anh không hi vọng em sẽ nghĩ lại về anh nhưng anh muốn em biết rằng từ trước tới giờ anh luôn tin tưởng và yêu em. Em hiểu là anh sẽ vui lắm rồi vì đối với Khìn khìn trong lòng mãi yêu Vk yk!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Ngày em rời xa anh!

        Cuộc sống bắt đầu bằng những hạt mầm và tình yêu bắt đầu từ những lần gặp gỡ em nhỉ! Đã gần 4 năm mình quen nhau trên một chuyến xe, có ai nghĩ đó sẽ là khởi đầu cho một câu chuyện tình vui có nhưng buồn cũng nhiều... Anh sẽ đánh đổi cả cuộc đời nếu mọi thứ được trở lại như xưa. Đây là lần cuối anh viết cho em với những kỷ niệm sẽ luôn còn mãi trong anh!
        Gần 4 năm mình quen nhau và hơn 3 năm yêu nhau không phải quá lâu cũng không phải là ngắn. Thực ra anh yêu em chỉ mới hơn một năm thôi, tình yêu của chúng mình thật nhiều nước mắt. Đã không biết bao lần anh làm em khóc vì lúc đó anh vẫn chưa nhận ra em quan trọng với cuộc sống của anh, anh vẫn tán tỉnh những cô gái khác để em phải buồn. Mỗi khi biết anh có ai đó em đã mất ăn mất ngủ rồi chúng mình cãi nhau suốt, thời gian đó thật căng thẳng với cả hai. Rồi anh cũng đã nhận ra mình không thể như thế mãi, không thể cứ làm em đau khổ mãi được. Khi đó anh đã thật sự yêu em mất rồi. Thời gian trôi qua làm con người ta ai cũng sẽ thay đổi, những điều anh tin rằng sẽ là mãi mãi như một loài hoa mang tên bất tử mà em vẫn hay kể với anh cuối cùng cũng đã thay đổi. Em vẫn nói anh là tất cả cuộc sống của em, là lẽ sống và hạnh phúc của em... tại anh không sớm nhận ra và trân trọng tình yêu em dành cho anh để đến khi em đã rời xa anh thì anh mới thấy thế nào là cuộc sống thất sự khi không có em ở bên.
      Em à! Giờ thì mình đã xa nhau thật rồi, dù chưa hết thời gian một tuần để em nhìn lại tình cảm của mình nhưng anh đã thật sự cảm nhận được điều đó. Em có biết cái khoảnh khắc khi anh phát hiện ra em có người khác mọi thứ với anh như sụp đổ rồi không? Anh biết lần này không giống như những lần mình giận nhau trước đó mà em cũng đã nói lời chia tay. Những lần trước anh đã xin lỗi đã níu kéo em nhưng lần này thì anh sẽ không làm thế vì anh biết khi em đã quyết định vì một ngươi khác thì sẽ không gì thay đổi được nữa. Anh không thể ích kỉ thêm nữa không thể cứ níu kéo em bên anh mãi nữa khi em đã hết yêu anh rồi.
        Từng ngày trôi qua với anh sao dài quá, anh không muốn khóc đâu mà nước mắt cứ rơi, cũng đói lắm nhưng không muốn ăn gì cả, muốn ngủ lắm nhưng sao không nhắm được mắt vì mỗi khi nằm xuống hình bóng em lại hiển hiện trong anh. Anh sẽ phải làm gì để quên đi tất cả? Anh đã nghĩ rất nhiều, anh đã chọn sẽ giữ lại tất cả và mang nó làm hành trang theo anh đi đến hết cuộc đời. Sao anh phải quên khi anh không muốn và không thể, anh giữ lại không phải để ngày ngày nhớ em mà mất ăn, mất ngủ tự hủy hoại bản thân mình nữa, anh giữ lại để làm động lực cho anh bước đi tiếp và cố gắng sống thật tốt vì anh luôn biết em sẽ không vui khi thể hạnh phúc khi anh sống như vậy vì thế mà anh sẽ sống tốt để em luôn được mỉm cười.
         Anh xin lỗi em vì những điều đã gây ra suốt thời gian mình yêu nhau. Thời gian trôi qua rồi mọi vết thương sẽ lành thôi, em hãy xóa hết những kí ức về anh để bắt đầu một cuộc sống mới như chưa tưng có anh. Hãy chỉ để anh giữ lại tất cả cho riêng mình thôi nhé, anh sẽ nhớ lắm mỗi khi thấy em cười, khi em ăn những cái kimbap bé nhỏ mà anh đã tự làm đó cũng là những lúc anh rất vui và hạnh phúc chỉ tiếc rằng cuộc sống không trọn vẹn như mình mong muốn mà thôi.
Sau tất cả những gì ta đã có 
Tình yêu sẽ mang chúng ta về bên nhau 
Dù chỉ trong những kí ức ngọt ngào nơi anh 
Giá như em có thể biết 
Trong anh em sẽ là mãi mãi người yêu hỡi

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Em đi! Sao không mang tình yêu của tôi đi theo? Em bỏ lại tôi với tình yêu của chính mình. Một giấc mơ bị bỏ ngỏ

Lúc anh nhìn em lần đầu tiên, cái vẻ tinh nghịch trẻ con của em đã hút hồn anh. Anh là kẻ tin vào tình yêu sét đánh và anh đã bị đánh trúng. Và anh đã chết. Chết trong hạnh phúc. Chết vì được yêu em. Anh cứ ngỡ rằng anh yêu và được yêu. Chính em đã làm cho anh nghĩ như vậy. Anh thấy sung sướng khi được đi chơi với em. Được cầm tay, được ôm em và chọc ghẹo em, chê em béo, chê em này nọ. Và có lẽ chẳng bao giờ em hiểu được những gì anh nói. Với anh yêu là như thế. Giống như bố mẹ hay mắng yêu con cái của mình. Còn anh, anh chê em với tất cả nồng nàn tình yêu anh dành cho em. Em còn bé. Có thể, đôi lúc những suy nghĩ của em tỏ ra chững chạc. Nhưng em vẫn là một cô bé và với anh em chỉ là một cô bé mà thôi. Anh không phải là một kẻ quá từng trải. Anh chỉ là một kẻ gom nhặt mọi thứ từ thế giới và chắt lọc lại cho mình những gì tinh tuý. Anh ngại ngần khi nói yêu em. Không phải vì anh ngại ngần vì tình yêu cuả mình, hay phân vân liệu đó có phải tình yêu không mà ngại ngần vì đó không phải là lần nói tiếng yêu thứ n như những kẻ khác. Những suy nghĩ của anh cũng không hơn một đứa trẻ là mấy. Anh tự cho là như vậy. Nhưng với tình yêu thì anh là một kẻ si tình. Anh biết điều đó. Anh hiểu bản thân mình. Vì anh biết anh yêu em thế nào khi chúng ta chia tay. Một cánh cửa đóng lại. Tất cả những gì trong đó sẽ phải là dĩ vãng. Một cánh cửa khác sẽ mở ra. Và anh chất vào đó những yêu thương. Liệu anh có phải đóng nó thêm một lần nữa? Tan vỡ! Bao giờ cũng thế. Thường là bắt nguồn từ một phía. Em không yêu anh nhiều như những gì anh đáng được nhận. Bỏ lại một khoảng trống trong lòng anh. Có lẽ anh sẽ cần nhiều thời gian để lấp đấy cái khoảng trống vô hình và lạnh lẽo ấy. Em xa anh mà không mang theo tình yêu của anh. Anh căm ghét tình yêu đó vì nó vẫn tồn tại. Nó vẫn chiếm một chỗ quá lớn trong trái tim anh, trong trí óc của anh. Nó lớn dần mỗi khi anh nhìn thấy mọi người hạnh phúc bên nhau. Lúc đó, nỗi nhớ lại xâm chiếm anh, nuốt chửng lấy anh. Em bỏ quên tình yêu này! Tôi gọi em! Em không nói gì và bỏ đi. Lạnh lùng và dứt khoát. Khoảnh khắc ấy tôi hiểu rằng mình sẽ phải sống một mình với tình yêu của mình và ngày ngày thử bóp chết nó bằng mọi cách. Thật tàn nhẫn và độc ác. Nhưng liệu có làm được? Mặt trời vẫn chiếu sáng, một ngày đẹp đẽ. Hôm nay là thế nhưng biết đâu ngày mai lại mưa giông sấm chớp. Hôm nay tôi buồn lắm nhưng biết đâu ngày mai trái tim sẽ vui trở lại. Tự an ủi mình. Nếu bạn mất niềm tin, bạn sẽ mất nhiều thứ khác.

Ngày mai .... 
Hy vọng rằng ngày mai cũng xinh đẹp như hôm nay. 
Bầu trời cũ, mặt trời cũ nhưng những đám mây sẽ khác. Cơn gió cũng lạ và lòng sẽ chẳng đớn đau.
Suy ngẫm: Có ai đó nói rằng, khi quay ngược trái tim mình lên, trái tim sẽ có hình ngọn lửa. Có phải đó là ngọn lửa của tình yêu thương, của tình người ấm áp? Ngọn lửa ấm áp cho tình yêu đi đến phút sống cuối cùng.... 

Có một người đã từng nói với tôi rằng :" Người ta khóc vì muốn nhớ nhưng người ta cũng khóc vì muốn quên ... Nhưng hy vọng bạn sẽ khóc vì muốn nhớ nhiều hơn là khóc vì muốn quên....."

Để xoá bỏ kí ức về một người thật khó ...Một có thể quên đi 1 cái tên rất dễ dàng và nhanh... Chỉ cần 1 tháng... 1 tuần ... 1 ngày ... hay thậm chí là chỉ trong 1 giờ... Nhưng để quên ... để xoá đi những ký ức về một người nào đó có một vị trí quan trọng với bạn thì bạn cần rất rất nhiều thời gian hơn thế ... và cũng có thể trong suốt cuộc đời này - bạn cũng không thể nào xoá đi được những hình ảnh - những ký ức về người đó trong tâm trí - trong trái tim vốn đã đập sai nhịp của bạn ... có lẽ bởi nó đã là 1 phần trong bạn.. mà thiếu mất nó dường như bạn sẽ không thể sống tiếp được - Rất có thể bạn sẽ không bao giờ có đủ can đảm - có đủ sự tự tin cần thiết để xoá bỏ nó bởi khi làm vậy bạn sẽ đau - sẽ cảm thấy như mình vừa đánh mất một thứ gì đó rất thiêng liêng mà có lẽ trong suốt quãng đời còn lại... bạn sẽ không...không bao giờ tìm lại được ký ức đó... "Bạn có thể có những ký ức mới... ký ức là do con người tạo ra" - Một ai đó đã nói với tôi như thế....

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thơ cầu hôn

Anh hỏi lần cuối cùng có mong gặp mặt anh chăng?
Đừng bao giờ trả lời không , cô Ngốc! 
Anh chỉ cần phẩy tay lửa từ nhà em sẽ bốc
Cả ngàn người cũng chẳng cứu được đâu! 
Anh hỏi lần cuối cùng có thương anh chăng? 
Đừng bao giờ trả lời không , em ạ! 
Bắt cả nhà em làm con tin anh mới đã 
Ối chà chà !
Cả chục mạng kia ư? 
Anh hỏi lần cuối cùng có yêu anh chăng? 
Đừng bao giờ trả lời không , em nhé? 
Xe tải chất đầy bom đang ngoài kia ngạo nghễ 
Em dứt lời nó lập tức nổ ngay! 
Anh hỏi lần cuối cùng có làm vợ anh chăng?
Không? 
Đừng bao giờ trả lời vô tình vậy! 
Vi khuẩn than chắc em từng nghe thấy? 
Dân Mỹ còn e ngại , nể vì ! 
Huống hồ người yếu ớt như em! 
Hay tết này lặng lẽ anh đem 
Kiệu rước dâu có lộng vàng sang bên đó 
Còn xe bom , vi khuẩn than…anh để ngõ
Em cứ ừ là anh đuổi chúng đi ngay! 
Nguồn: sưu tầm

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Bình luận