Nó rất giống với mình!! Thật sự rất giống~
TỚ IU TÍH TRẺ CON OF CẬU ''VK ƠI!FÒG CK NGỦ HẾT RỒI.CK RA FÒG TẮM HÁT CKO VK NGE NKÁ''
1 câu chuyện cuối năm!
Khi người ấy không yêu bạn,
Còn bạn, bạn có đang hạnh phúc không?
ĐỪNG NÊN ĐỂ DÀNH NHỮNG THỨ QUÝ GIÁ
Nhiều năm trước, có một lần tôi nói chuyện với một người bạn ở Sydney. Lúc đó, vợ anh ấy mới qua đời. Anh ấy kể cho tôi nghe, khi thu dọn đồ đạc của vợ, anh tìm thấy một chiếc khăn bằng lụa tơ tằm.
Trong chuyến đi di lịch NewYork, họ đã mua chiếc khăn này ở một cửa hàng nổi tiếng. Đó là một chiếc khăn hàng hiệu rất đẹp và sang trọng, chiếc tem ghi giá vẫn còn chưa được bóc. Vợ anh cứ để dành, cô ấy muốn chờ đợi một dịp đặc biệt nào đó mới sử dụng. Kể đến đây anh dừng lại. Tôi im lặng chờ đợi. Một lúc sau anh nói tiếp: Đừng nên để dành những đồ dùng quý giá đến một ngày đặc biệt nào đó mới sử dụng, mỗi ngày bạn đang sống đều là ngày đặc biệt.
Sau này, mỗi khi nhớ đến câu nói của anh, tôi lại gác những công việc vặt sang một bên, tìm một cuốn tiểu thuyết, nằm trên ghế sofa đọc, tranh thủ tận hưởng thời gian của mình. Tôi đứng cạnh cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc thành phố, mặc kệ bụi bẩn bám trên khung kính. Tôi đưa vợ ra ngoài ăn cơm mỗi khi hứng chí cho dù vợ đã nấu xong cơm canh.
Tôi chia sẻ câu chuyện này với một đồng nghiệp nữ. Sau này, khi gặp mặt, cô ấy nói với tôi, bây giờ cô ấy không giống như trước nữa, cất những chiếc bát sứ đẹp vào trong tủ kính. Trước đay, cô ấy cũng để dành đến một ngày đặc biệt nào đó mới lấy ra sử dụng, nhưng bây giờ cô ấy nhận thấy cái ngày đặc biệt ấy chưa từng một lần xuất hiện.
Những từ chẳng hạn như "sẽ có một ngày", " trong tương lai" không còn tồn tại trong cuốn từ diển của cô nữa. Nếu có điều gì đáng vui mừng, thì ngay bây giờ cô muốn nghe thấy nó, muốn nhìn thấy nó, muốn tận hưởng nó.
Chúng ta rất muốn gặp lại bạn bè cũ, nhưng luôn nói:"để đến dịp nào đó".
Chúng ta thường muốn ôm hôn đứa con khôn lớn đã trưởng thành, nhưng luôn chờ đợi tới dịp thích hợp.
Chúng ta thường muốn viết thư cho một nửa còn lại của mình để thổ lộ tình cảm chân thành được giấu kín trong lòng hoặc muốn cho anh ấy biết rằng bạn rất ngưỡng mộ và khâm phục anh ấy, nhưng bạn luôn tự nhỉ đi đâu mà vội.
Thực ra mỗi buổi sáng, khi thức giấc, chúng ta nên tự nhủ với bản thân, hôm nay là một ngày đặc biệt. Mỗi giờ, mỗi phút trong cuộc sống đều rất đáng quý.
MỘt nhà tâm lý học đã đưa lời khuyên:
Bạn hãy nhảy hết mình, giống như không có người xem vậy.
Bạn hãy yêu hết hình giống như trước đây bạn chưa từng bị tổn thương vậy.
Tôi cũng cần phải nhảy, phải yêu hết mình.
Còn bạn thì sao? Có phải bây giờ công việc đầu tiên của bạn muốn làm là chia sẻ với bạn bè những ý tưởng này không?
--------------------------------------------------------
Sau khi đọc xong bài viết này, bạn có thể lập tức đứng dậy lau ghế hoặc rửa bát đĩa, hoặc có thể tắt máy tính, nhắm mắt lại trầm tư suy nghĩ một lát, cũng có thể share bài viết này cho những người bạn. Đương nhiên là tôi hy vọng bạn làm công việc cuối cùng. Biết đâu, bạn sẽ thay đổi cuộc đời của rất nhiều người. ^^
Khi người đàn ông yêu bạn thật lòng
Bước Chậm Lại . . !
IM LẶNG KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ NGỪNG YÊU THƯƠNG…
Khoảng cách giữa 2 trái tim
Tình yêu là gì ? Tình yêu là nỗi đau...tình yêu là giả dối...và tình yêu là nước mắt...
* * *
Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười...
Lớn lên bằng nụ hôn...
Kết thúc bằng nỗi đau...
Và ra đi bằng những giọt nước mắt...
......
Có những nỗi buồn không bao giờ nguôi...
Có những nỗi nhớ cứ giữ mãi trong lòng...
Có những nỗi đau không bao giờ ngừng lại...
Và cũng có những giọt nước mắt không bao giờ ngừng rơi...
......
Cố gượng cười để không ai biết mình buồn...
Cố gượng nhớ để hình bóng ai kia phai nhạt theo năm tháng...
Cố gượng đau để trái tim không biết khóc...
Cố gượng khóc để nỗi đau chôn sâu vào tim...
Và cố 1 mình bước trong mưa,để vị mặn của nước mắt hòa với vị ngọt của cơn mưa,mong cơn mưa có thể xóa nhòa nỗi đau trong lòng...
.......
Một người ra đi vội vàng...sẽ có một người ở lại với nỗi đau...
Một người buông tay...sẽ có một người gục ngã...
Một người vui...đâu đó sẽ có một người buồn...
Một người cười... không biết rằng có một người đang khóc...
Một người cố quên đi tất cả...một người cứ đong đầy nỗi nhớ...
Một người hạnh phúc với tình yêu mới...ở nơi xa lắm sẽ có một người đau khổ và mong người kia luôn mỉm cười thật hạnh phúc...
.......
Phải tập quên đi 1 người không còn yêu mình nữa...
Phải tập chịu đựng nỗi đau trong cô đơn...
Phải tập quên đi sự quan tâm của ai đó hằng ngày...
Phải tập quên những dòng tin nhắn thật dễ thương,những cuộc nói chuyện qua điện thoại hằng đêm với ai đó...
Phải tập nén nỗi đau để cố quên 1 người...
Phải tập quên đi những cảm xúc ngọt ngào bên ai đó...
Phải tập quên những phút giây thật bình yên khi ngồi cạnh nhau...
......
Và phải cố quên giây phút người ta nói lời chia tay...
Phải cố quên nỗi đau đến tan nát trái tim khi người ta đi mất...
Phải cố quên những giọt nước mắt đã rơi khi không còn người ta nữa...
Phải cố quên đi có ai đó bên cạnh mình để cố dối lòng rằng mình không cô đơn...
Phải cố quên những con đường mà cả 2 cùng đi với nhau thật ấm áp bằng những cái nắm tay thật chặt...
Phải cố quên những nụ cười thật vui vẻ khi có nhau...
Phải cố quên những lúc cãi nhau và làm hòa ngay sau đó bằng những món quà thật dễ thương
Phải cố quên...quên hết thôi...
......
Bước đi...cố bước thật chậm...để quên một người...nhưng sao bước chân cứ mãi vô hồn và lòng thì không thể quên được...
....
Có lúc đã từng ước...ước rằng...mình đừng để mất người ta...
Ước rằng mình đủ can đảm để níu đôi bàn tay ấy quay trở lại...
Ước rằng bản thân đừng quá yếu đuối để dễ dàng quên được người ta...
Ước rằng thời gian bên nhau cứ kéo dài mãi mãi và đừng bao giờ dừng lại...
Ước rằng nếu thời gian quay lại,mình đừng yêu người ta quá nhiều...
Ước rằng nhắm mắt lại và mở mắt ra là người ta sẽ lại quay về...
Ước rằng mình vô cảm để nỗi đau cứ đau nhưng mình không còn cảm giác đau nữa...
Ước rằng không phải hỏi người này người kia về người ta như thế nào...
Ước rằng mỗi lần lên Ola,không phải vào xem me người ta nữa...
Ước rằng tình yêu không phải là 1 trò chơi...vì trò chơi là ảo...nhưng nỗi đau là thật...
Ước rằng có 1 ai đó đỡ mình đứng dậy khi mình yếu đuối và muốn gục ngã...
Ước rằng mình đừng tin lời người ta hứa,những lời hứa vội đến...nhưng cũng vội đi...hứa ư...hứa để làm gì...để rồi thất hứa...
Ước rằng mình đừng quá ngốc như vậy...
Và ước...ước mãi...ước hoài...ước 1 cách vô thức trong vô vọng...
......
Buông tay ra để người ta bước tiếp...
Chôn sâu tình yêu đó vào trong trái tim yếu mềm và giữ cho riêng mình...
Giấu nước mắt bằng nụ cười gượng để thấy chỉ 1 người ôm nỗi đau...
Nhìn người ta bằng những cái trộm nhìn...và chỉ cần vậy thôi...
......
Đừng Buồn như Duy Khánh...
Đừng Nhớ như Dương Hiếu Nghĩa...
Đừng Khóc như Đông Nhi...
Đừng Ước Gì như Mỹ Tâm...
Đừng Nếu như Noo Phước Thịnh...
Đừng Chờ như Hoàng Anh & Hoàng Hiếu...
Đừng Giả Vờ Yêu như Ngô Kiến Huy...
Đừng Ngốc Nghếch như Bảo Thy...
Mà hãy Quên như Khắc Việt...
......
Tập sống một cuộc sống thiếu vắng tình yêu...rồi cũng sẽ qua mà...
Phải cố đứng dậy để bước tiếp con đường dù bây giờ chỉ còn mỗi bước chân của mình...
Không được để bản thân yếu đuối và không được khóc vì khóc chỉ làm mình thêm yếu đuối...
Hứa thật nhiều...thất hứa cũng thật nhiều...Lời hứa chỉ là gió thoảng mây bay,dặn lòng rằng sẽ không tin lời hứa nào nữa...
Đừng ước và hi vọng về một thứ không còn thuộc về mình nữa,vì nó không phải của mình thì mãi mãi không thuộc về mình nữa đâu...
Thời gian là liều thuốc tốt nhất chữa lành mọi vết thương lòng...thời gian sẽ qua...rồi cũng ổn thôi...
Đừng cố quên...vì điều đó sẽ làm bạn nhớ nhiều hơn...
Tình yêu là gì ? Tình yêu là nỗi đau...tình yêu là giả dối...và tình yêu là nước mắt...
( What is love ? Love is pain...love is lie...and love is tear... )
Tôi ơi, hãy tự cố gắng quên đi và đứng dậy!
Nguồn:@OLA_BU
Cuộc sống...! Im lặng và sự giả tạo............?
Sao trong cuộc sống này người ta cứ phải sống giả dối, giả tạo với nhau?
Không thích cũng giả vờ là thích, không yêu cũng giả vờ là yêu.......
Sao người ta không thể sống với nhau chân thành? Sống bằng cả tấm lòng?
Sao người ta cứ thích che đậy, giấu giếm rồi khi hỏi đến lại giải thích là thế này thế khác, lại đổ lỗi cho điều này điều khác, cho hoàn cảnh....?
Không làm gì sai sao phải giấu?
Có chăng là có tật giật mình, là sợ người ta phát hiện ra mình đang sống giả tạo, giả dối?
Thật sự mệt mỏi với cái suy nghĩ không thể tin tưởng được nhau bởi hàng loạt những câu hỏi tại sao? Vì sao? Như thế nào? .... mệt mỏi....
Nếu cảm thấy chán cứ nói là chán, nếu cảm thấy mệt mỏi cứ nói là mệt mỏi, nếu cảm thấy hết yêu cứ nói là hết yêu, nếu có người khác cứ nói là có người khác...... nếu cảm thấy thế nào cứ nói ra như thế.
Điều đó công bằng với tất cả
Đừng biến mình thành 1 kẻ giả tạo bởi sự tham lam và mong muốn chiếm hữu.
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai.
Cái chết bởi 1 vết chém sắc lẹm cùng sự lạnh lùng tàn nhẫn sẽ nhanh chóng và ít đau đớn hơn là những vết rạch, đào khoét từng ngày từng giờ trong khi vẫn tươi cười, vui vẻ.
Cái đấy hình như người ta gọi là giết người không dao.
Ranh giới giữa sự thật và giả dối rất mỏng manh nhưng hình như chẳng bao giờ ta chạm đến được
Ta thấy mình bất lực khi cứ phải chạy theo những điều do sự giả dối tạo nên mà sự thật là nó không phải của ta, không thuộc về ta .
Ta thấy mình chông chênh....chới với.... giữa từ bỏ và tiếp tục cố gắng
Ta tự hỏi liệu ta rời bỏ sự giả dối này rồi thì ta có lại bước chân vào 1 câu chuyện đầy rẫy những sự giả dối khác?
Người ta rời bỏ 1 thứ để đến với 1 thứ khác tốt hơn chứ không phải là lại đâm đầu vào một nơi tăm tối nữa.
Ta giãy giụa, ngập ngụa trong sự giả tạo đáng sợ
Nhìn lại mình đi.........!
Ta chẳng có gì.....
Ta có dám khẳng định là ta luôn chân thành không bao giờ giả tạo không?
Cuộc sống này hình như đang khiến ta thay đổi
Ta không muốn thế.
Là chính mình hay học cách thích nghi với cuộc sống đầy rẫy những điều không thật từ tình bạn, tình yêu, từ các mối quan hệ?
Thật sự không có câu trả lời sao?
Đừng im lặng như thế.............
.................................. sự im lặng giết chết tình yêu...........................!
NẾU CHỈ CÒN MỘT NGÀY ĐỂ SỐNG...
Một thời đã qua, những kỉ niệm ấy mình luôn giữ trong lòng
Ngày mưa
Nếu một ngày trong những ngày xa thẳm
Có một lần em nghe đọng tiếng mưa
Hãy dừng lại thoáng cùng mưa em nhé
Bởi trong mưa luôn có bóng anh về
Nếu một ngày trong những ngày xa lắm
Có một lần em nghe vọng tiếng mưa
Hãy đứng lại đừng vội đi em nhé
Bởi tiếng mưa, tiếng anh nhớ về em
Nếu một ngày trong biết bao ngày nữa
Có một lần em đứng lặng trước mưa
Hãy đứng lại đừng rời xa em nhé
Bởi qua mưa anh trông bóng hình em
Nếu một ngày em thấy trời đổ mưa
Hãy đứng lại dừng lại thêm chút nữa
Bởi mưa đến sẽ là cầu vồng đến
Anh sẽ nhìn em qua ánh sáng cầu vồng
Nếu một ngày… anh cũng không biết nữa
Ngày xa em xin trời vắng tiếng mưa
Bởi nhìn mưa sao lòng anh muốn khóc
Tiếng mưa rơi hay nước mắt anh rơi
Nếu một ngày trong những ngày xa mãi
Có một lần ta lại đứng dưới mưa
Hãy nhắm mắt đừng nhìn anh em nhé
Để nước mắt anh sẽ hòa với làn mưa
Nguồn: M356.info
Yêu làm chi
Bởi có ai biết, yêu sẽ mang lầm lỡ
Nên vấn vương lòng, mang hình bóng người thương
Thì tất cả cũng đã xa, tất cả cũng chỉ còn là chút thương nhớ, chút ngóng trông, một chút gì đó của cái cảm xúc trào dâng mỗi lần chạm mặt, mỗi lần bên nhau…
Thì thôi, hạnh phúc giản đơn đôi khi chỉ là nhìn ai đó hạnh phúc
Thì thôi, gác lại tất cả, ta vẫn còn đây, vẫn sống, vẫn biết hận, biết yêu
Thì thôi, bởi ta không nắm chặt tay nên để bàn tay kia xa cách…
Thì thôi, mà có bao giờ bàn tay kia chịu nắm yên trong cái nắm tay của ta
Thì thôi, ta thậm chí còn không chắc chắn là ta muốn nắm lấy cánh tay ấy kia mà… mãi tới tận khi bàn tay ấy đi xa…
Thì thôi, ta cũng đã xác định trước rằng bàn tay ấy sẽ rất khó thuộc về ta, dù với ta, nó luôn kề cận…
Thì thôi, hạnh phúc của người, niềm vui của ta
Thì thôi, ta, tuy không phải thánh nhân, nhưng ta vẫn mãi luôn là người biết nhân, biết nghĩa…
Thì thôi, hạnh phúc nếu nó không tự tìm ta thì ta sẽ đi tìm nó
Thì thôi, ta tin rằng bàn tay đó đã lựa chọn được một bàn tay xứng đáng, tuy rằng bàn tay kia chẳng hơn gì ta, nhưng ít ra bàn tay kia đã chịu nắm lấy, giữ lấy bàn tay đó chứ không như ta, chần chừ, lưỡng lự, phân vân, rồi mãi nhìn theo…
Thì thôi, ta vẫn là ta, mãi vẫn là vậy dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra…
Thì thôi, tất cả vẫn trong tầm tay ta, vẫn những gì ta đã dự đoán, vẫn những gì ta đã tiên liệu sẽ đến, chỉ có điều nó xảy ra quá nhanh so với dự kiến của ta mà thôi…
Thì thôi, buồn trọn đêm nay, từ mai sẽ là một khởi đầu mới…
Nguồn: m365.info
30 giây đủ để làm gì??
Đủ để nói một câu chào và một cái bắt tay.
Đủ để gởi vài dòng offline cho ba mẹ.
Đủ cho cả chục cái nhíu mày thoáng qua…
Đủ để bỡ ngỡ nhận ra người bạn cũ.
Đủ để hét lên sợ hãi vì một chuyện ma.
Đủ để ướt một bờ vai lúc chia xa
Đủ để hí hoáy viết lời xin lỗi…
Đủ để plasmid chui vào tế bào khả nạp
Đủ để cười sặc sụa vì một câu chuyện hóm
Đủ để dúi một viên kẹo dỗ dành
Đủ để nghéo tay làm một lời hứa
Đủ để thực hiện phi vụ nắm tay bất ngờ có báo trước!
Đủ để nhìn và đoán
Đủ để ôm thật chặt
Đủ để hôn thật sâu
Đủ để đấm vỡ mặt nhau
Đủ để vỗ vai, động viên chân thành
Đủ để phớt lờ một người không muốn quen
Đủ để nói một lời từ chối
Đủ để nhìn thấy một cái vẫy tay của người sắp đi xa
Đủ để làm tổn thương nhau mãi mãi…
Đủ để sign out không thèm nghe một lời giải thích…
30 giây, không ít tí nào, đủ làm một đống thứ.
Nếu có bạn trong 30 giây, tôi cũng chưa biết sẽ làm gì. Chắc sẽ… đấm một phát thay cho lời chào thân thiện.
Còn bạn, nếu có tôi trong 30 giây, 30 ngày bạn sẽ làm gì?
Nguồn: Internet (không rõ nguồn ban đầu)
Chấp nhận và giá như
ĐÓ LÀ KHI ĐÃ YÊU MỘT AI ĐÓ QUÁ NHIỀU
~ Đã bao giờ : Bạn onl hàng giờ đồng hồ chỉ để chờ một cái nick log in. Và để rồi khi nick đó onl bạn không buzz, không pm, chỉ lặng nhìn và chờ đến khi đèn nick đó vụt tắt ?
Có khi nào: Cái nick mà bạn đang lặng ngắm đó, đang vui vẻ chat cùng một người khác. Rồi sau đó nick đấy vội vã out, đèn vụt tắt, để lại mình bạn chới với và hẫng... hụt không ?
~ Đã bao giờ : Bạn cầm điện thoại lên cố tình bịa ra một lý do nào đó để nhắn tin cho một người và chờ mong từ người ấy một tin nhắn reply ?
Có khi nào : Bạn nhắn tin để rồi sau đó cả nửa ngày mới nhận được tin nhắn reply với những câu trả lời quá qua quýt , ngắn gọn để rồi sau đó là im bặt hay không ?
~ Đã bao giờ : Bạn bỗng nhấc máy điện thoại lên, cố tình bịa một lý do nào đó chỉ để được nghe giọng nói vội vàng của một người ?
Có khi nào: Bạn gọi điện đến và sau vài câu nói vội vàng bạn nhận được tiếng "tút, tút,…" quen thuộc như mọi khi để rồi xung quanh bạn là nỗi hụt hẫng, mất mát hay không?
~ Đã bao giờ: Bạn chờ mong một câu nói dỗi hờn hay đơn giản là lời trách móc... của một người nào đó ?
Có khi nào: Bạn chờ mong một câu dỗi hờn để tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn được quan tâm, nhưng cuối cùng bạn chỉ nhận được những dòng pm cụt lủn : " uh , vậy àh ?…" hay chưa
~ Đã bao giờ : Bạn mong chờ nhìn thấy nụ cười của một người rồi bỗng vui lên lạ thường khi nhìn thấy điều đó chưa ?
Có khi nào : Nụ cười ấy trước mặt bạn mà không phải dành cho bạn. Nó chỉ vô tình lướt qua bạn...
~ Đã bao giờ : Bạn chờ mong nhìn thấy một người để rồi phải giả vờ như không để ý khi người ấy xuất hiện ?
Có khi nào : Bóng hình ấy xuất hiện không phải dành cho bạn. Nó chỉ lướt qua bạn để đi tới một vòng tay đang rộng mở khác hay không ?
* Đấy là khi trái tim bạn đập một nhịp, trái tim người ấy đập một nhịp
* Đấy là khi đối với bạn người ấy là tất cả còn đối với người í bạn chả là gì cả .
* Đấy là khi bạn buồn mà người ấy lại chả hề hay biết .
* Đấy là khi trái tim bạn đau còn trái tim người í thì vẫn đập nhịp nhàng .
* Đấy là khi tình yêu của bạn cho đi nhiều mà chả nhận lại được bao nhiêu mà cũng có thể là dù một chút cũng không có .
* Đấy là khi bạn không thể bước tiếp, không thể làm tổn thương trái tim mình thêm nữa .
Đừng cố bước vào con đường không phải dành cho mình để rồi chuốc lấy đau khổ và bế tắc .
Ngoài kia chắc chắn có người chung nhịp đập với trái tim của bạn.
Đó mới chính là một nửa đích thực của bạn .
Đôi khi bạn phải chọn giữa đi tiếp và rẽ sang một con đường khác.
Đôi khi bạn phải dũng cảm chọn dừng lại để đi một con đường mới ...
Nhưng phải làm sao khi đã yêu 1 ai đó quá nhiều ...?